Chung Tình lắc đầu, nước mắt cô cũng khắc chế không được lăn dài, tình yêu không đáng tin sao? Thật sự sẽ thiện biến sao?
Là người cho ta dũng khí, cho ta đón nhận, cho ta hưởng thụ, hiện tại lại cũng chính người ở trước mặt ta, nói cho ta biết, những thứ đó đều không đáng tin, đều là không thể cưỡng bách!
Người hối hận!
Người trở thành người phụ nữ trong cục diện bi thảm mà ta đã dự đoán của phụ nữ một khi có tình yêu!
Còn ta trở thành người lúc trước, lòng tràn đầy hạnh phúc, nghĩ đến người đàn ông của mình, chính là yêu thương mình!
“Chị Hai, có thể hay không là hiểu lầm......... Chị cùng Trác Nhiên hơn hai mươi năm cảm tình, như thế nào có thể nói không không được.........”
“20 năm? 20 năm sao......... Chính là bởi vì 20 năm này, tôi hiện tại mới thống khổ đến như vậy, cô có biết không biết, trong 20 năm quen biết này, tôi từ lúc sinh ra chỉ biết anh ấy là vị hôn phu của tôi, tôi suốt đời suốt kiếp này cũng chỉ có thể là anh ấy, chẳng sợ anh ấy chết đi, tôi cũng vẫn là người của anh ấy, thời điểm bắt đầu kia, tôi liền toàn tâm toàn ý để bản thân yêu anh ấy! Cô có biết không, 20 năm lâu như vậy, tôi cảm thấy tôi cùng anh ấy thật sự có thể vẫn sẽ hạnh phúc mãi, nhưng hiện tại thì sao? Tôi hạnh phúc, hay là anh ấy hạnh phúc?”
Nét mặt Chung Hân, thực sự lãnh đạm, ánh mắt nhìn phía trước, tựa hồ như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118432/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.