Chung Tình nhìn lòng bàn tay trống rỗng, tim, lập tức trầm xuống vô chừng.
“Chị Hai.........”
“Chung Tình......... Cô đừng quá chân thật, đừng có nằm mộng, đừng khiến tôi cho cô hy vọng xa vời cùng ảo tưởng, đừng trốn tránh, đừng đem mối quan hệ hoàn toàn kín kẽ của chúng ta tưởng chừng như tảng đá, đừng tưởng rằng thế giới này thật sự tồn tại cái gì gọi là thiên trường địa cửu sông cạn đá mòn, đừng tin tưởng đàn ông, đôi khi cô nhìn đến suy nghĩ đáy lòng bọn họ, đều là hoàn toàn không giống nhau............ Tôi quá ngây thơ rồi, quá đơn thuần, vô cùng đơn giản liền phấn đấu quên mình đi yêu, nếu có thể một lần nữa lựa chọn, Chung Tình, tôi thật sự hy vọng, tôi chưa từng yêu, nếu không yêu, sẽ không đau khổ như vậy......... Đau lắm, cô có biết đau nhiều thế nào không? Giống như là đem cả người cô lăng trì vậy, nhưng loại đau đớn này cô cũng không có chỗ phát tiết, bởi vì anh ấy không thương cô, anh ấy thay lòng đổi dạ, anh ấy xoay người vui vẻ bên người mới, còn cô khổ sở, ánh mắt anh ấy căn bản nhìn không thấy sự tồn tại của cô. Đến thời điểm kia, cho dù là cô đã chết, hay là cô hóa điên, anh ấy cũng sẽ không có nửa điểm đồngt ình với cô, không có nửa điểm thương tiếc!”
Chung Hân bình tĩnh, từng chữ từng chữ một nói ra.
Trước đó không lâu, cô còn tưởng rằng bản thân mình là phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, đứng trước mặt Chung Tình, hướng Chung Tình nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118430/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.