Chung Tình lại cũng chỉ vâng dạ, hơi nhìn anh một cái, liền ngồi ở chỗ đó, đoan đoan chánh chánh, cười đúng mực.
Ánh mắt Dịch Giản cũng chưa từng ở trên người của cô, coi như là Chung Tình đang trốn tránh, đổi lại là trước kia, cô nhưng cũng biết, ánh mắt của anh, thỉnh thoảng sẽ quét cô một chút.
Nhưng mà...... Hiện tại, cô lại cảm thấy tất cả thời gian, phảng phất đã đem quá khứ của bọn họ, rửa sạch hết.
Quá khứ......
Bọn họ có từng từng có quá khứ sao?
Giống như là, chưa bao giờ có.
Anh đã không phải là người cô biết, rất xa lạ.
Cô nhẹ nhàng hít một hơi, môi mỏng nở một nụ cười xinh đẹp.
Mà anh...... Chẳng qua là nhắm mắt lại, trong đầu, tưởng tượng thấy cô cười, nụ cười không thuộc về mình......
Hai người, hai loại tâm sự, ở trong đáy lòng, quấn lấy nhau.
Yến tiệc lần này dĩ nhiên là ăn cũng ngon, chơi cũng vui, mọi người xem như thoải mái mà về.
Còn vài người ở lại, đại phu nhân phân phó Tử Uyển đi kêu Chung Tình nghỉ ngơi, lại phát hiện Dịch Giản còn ngồi ở chỗ đó, làm như ngủ say.
"Từ Ngang, gọi Thiếu tướng tỉnh dậy, ngủ như vậy, sẽ cảm lạnh." Đại phu nhân liếc mắt nhìn Từ Ngang bên cạnh, thấp giọng phân phó nói.
Ánh mắt Từ Ngang nhìn Chung Tình, giật giật môi, giống như là có lời muốn nói, cuối cùng vẫn là cúi xuống thân, thật thấp gọi một câu: "Thiếu tướng...... Yến tiệc tan rồi, trở về ngủ tiếp."
Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117100/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.