Nhà họ Dịch, từ trước đến nay là như vậy, đồ hơi hư một chút, thì lấy đi ném, đương nhiên, Chung tiểu thư hiện tại là bảo bối trong lòng đại phu nhân, làm sao có thể mặc đồ bị hỏng được?
Từ Ngang cũng không biết y phục này là Dịch Giản mua cho Chung Tình, nhà họ Dịch quy định anh cũng hiểu, cho nên cũng không nói gì, chỉ thấy Thiếu tướng lại bắt đầu ngẩn người, cho nên phất phất tay, để cho tiểu nha hoàn ôm y phục đi ra ngoài.
Dịch Giản chẳng qua là đứng ở nơi đó, tư thái tự nhiên, trong mắt thoáng hiện nét đau buồn.
Thì ra là... Cô lại ghét anh như vậy, ngay cả đồ anh mua cho, cô cũng ghét......
Từ Ngang hơi giật giật miệng, giống như là muốn ở gọi Thiếu tướng hồi thần, thật ra thì anh mấy ngày nay, thiếu chút nữa đi tìm Chung tiểu thư, xin cô đi thăm Thiếu tướng, coi như là không thương, thì cũng giả vờ quan tâm để thiếu tướng đỡ hơn một chút.
Nhưng là... Không có ý của Thiếu tướng, anh cũng không dám tự ý.
Dịch Giản giống như là chú ý tới động tĩnh, ánh mắt mê người, chậm rãi giật giật, bên trong không có có bất kỳ tâm tình, cũng không biết khi nào bắt đầu, cũng đã lặng lẽ ẩn núp sâu không thấy đáy.
Anh cất bước, đi tới chỗ tiệc lớn.
Anh đi vào, người đầy phòng, trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Những phu nhân, các tiểu thư hơi đỏ mặt, các ánh mắt, đều ở đây trên người của anh, dính chặt chẽ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117097/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.