Nhiếp Lạc điên tiết áp sát Kiều DuyĐóa, thô lỗ xé bỏ quần áo trên người cô và dùng miệng mình giày xéo lên môi cô.
Tuy nhiên, có gì đó rất kỳ lạ.Nhiếp Lạc cáu kỉnh cắn mạnh vào bờ vai trần của cô, thế mà cô vẫn nằm im bấtđộng như thể không biết đau đớn, không có thần thái, không run rẩy và càngkhông hoảng sợ đến rơi nước mắt. Trông cô chẳng khác nào hồn lìa khỏi xác.
Làm tình với một người không có sựsống, một món đồ chơi không biết giãy dụa khiến người ta thật phiền chán, dẫu‘hương vị’ có mặn mòi ra sao cũng cảm thấy tẻ nhạt. Bàn tay Nhiếp Lạc đangchuẩn bị cởi chiếc áo ngực của cô bất chợt mất hẳn sự thèm khát.
“Nhiếp Lạc, anh bớt giả vờ thâmtình đi, đừng ra vẻ chị ta chết rồi làm anh rất đau khổ!” Nhiếp Lạc sợ hãi runlên.
Những lời khinh miệt của Kiều DuyĐóa không ngừng lùa về trong đầu hắn. Mẹ kiếp! Hắn yêu vợ, vợ hắn qua đời khiếnhắn thật sự đau đớn, nhưng hắn không có cách nào để phản bác sự nhạo báng củaKiều Duy Đóa.
Lồng ngực hắn càng ngột ngạt, hệtnhư bị người ta chích thuốc liệt dương. Hắn cảm thấy tất cả đàn bà đều quá đángghét, đặc biệt là con ả trước mắt này!
Nhiếp Lạc thấp giọng chửi đổng mộttiếng. Đúng lúc này, sau lưng Nhiếp Lạc có một khối sức mạnh ập tới, và một câygậy mạnh như lực hút trái đất đánh thẳng lên lưng hắn.
Sau lưng bị nện một đòn đau buốt tớitận xương, Nhiếp Lạc đau đến trợn tròn hai mắt. Hắn quay lại thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452082/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.