Khi Tư Nguyên nói với Hình Tuế Kiếnnhững lời đó, sắc mặt Hình Tuế Kiến tái mét xông ra ngoài. Có lẽ do tâm trí rốiloạn nên Hình Tuế Kiến mất đi sự cảnh giác thường thấy, không phát hiện TưNguyên vẫn đang bám theo sau.
Anh thấy Hình Tuế Kiến vừa tăng tốcvừa nói chuyện điện thoại. Khoảng một tiếng sau, Hình Tuế Kiến dừng xe bênngoài một ngôi biệt thự.
Tư Nguyên không dám hành động nôngnỗi, anh đứng ngoài cửa canh chừng rất lâu, mãi tới khi trong biệt thự vang lêntiếng nổ súng, anh quyết định lập tức báo cảnh sát. Anh luồn vào bên trong,thấy Hình Tuế Kiến mặc chiếc áo may ô nằm bên cạnh Kiều Duy Đóa. Còn Kiều DuyĐóa mặc chiếc áo sơ mi nam, toàn thân bê bết máu.
Mặt Tư Nguyên tái xanh: “Đóa, em bịthương hả?” Anh sốt ruột vọt tới trước mặt cô.
“Mau gọi xe cấp cứu đi, anh ấy bịthương nặng lắm!” Kiều Duy Đóa lại không thèm nhìn anh, đôi mắt đỏ hoe ngânngấn nước.
Tư Nguyên lập tức gọi tổng đài 120.
“Anh có đau không?” Kiều Duy Đóa vôcùng lo lắng hỏi người đàn ông đang nằm trên đùi mình.
“Em đừng lo, anh chỉ bị thươngngoài da thôi… anh không sao.” Hình Tuế Kiến gượng ép kéo khóe môi, đưa tayvuốt ve gương mặt cô để trấn an, nhưng mỗi cử động đều đau đớn kịch liệt.
“Có phải bị thương ngoài da haykhông, cứ tới bệnh viện khám rồi sẽ biết!” Kiều Duy Đóa nắm tay gã, vừa tứcgiận lại vừa đau lòng.
“Em đừng nhích tới nhích lui.” HìnhTuế Kiến day day trán, có lẽ do tác dụng của thuốc phiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2452084/quyen-5-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.