Lòng Kiều Duy Đóa rầu rĩ, đủ loạimệt mỏi khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Buổi sáng, Hình Tuế Kiến lái xe chởcô tới bệnh viện.
Viết tờ khai xét nghiệm, thanh toánchi phí, đều do một tay gã xử lý.
Bác sĩ nói kiểm tra nước tiểu dễmắc lỗi, nên an bài kiểm tra máu. Trong phòng xét nghiệm, thấy y tá rút một ốngmáu đỏ lòm khiến tâm trạng cô càng thêm khẩn trương.
Sau đó gã đưa cô về nhà.
Suốt dọc đường, hai người vẫn hoàntoàn im lặng, ngay cả lời tạm biệt cũng chẳng có.
Khổ sở chờ được đến ba giờ chiều,Duy Đóa tới bệnh viện lấy kết quả xét nghiệm. Thế nhưng hệ thống máy tính tìmkhông ra số thẻ của cô và hiển thị trạng thái đã có người lấy đi.
Kiều Duy Đóa sực nhớ Hình Tuế Kiếncó giữ một biên lai xét nghiệm của cô. Do dự đấu tranh chốc lát, cô quyết địnhtới công ty tìm gã.
Trần Ôn Ngọc có mặt ở công ty, chịta nhìn cô bằng ánh mắt rét run và chẳng hề chào hỏi câu nào mà mà xoay gót đithẳng về văn phòng. Cô sinh viên làm thêm phàn nàn vài câu, nói cô xin nghỉphép khiến công việc của cô nàng chất chồng như núi.
Mấy chuyện này Kiều Duy Đóa khôngcó tâm trạng để ứng phó. Khi đặt chân vào văn phòng của gã lần nữa, cả người côrất mất tự nhiên. Đã thế gã còn ngồi trên chiếc ghế bành màu đen to đùng, trôngcàng thêm chói mắt.
“Kết quả xét nghiệm của tôi thếnào?” Cuối cùng cô đành chủ động phá vỡ sự trầm mặc, hỏi thẳng vào vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451979/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.