Hay tin mang thai mà cô không biếtmình nên có tâm trạng gì.
Kiều Duy Đóa nhìn chằm chằm bátcơm, cô đã ăn không thấy ngon mà còn dờn dợn buồn nôn. Thức ăn cứ lần lữa nuốtkhông trôi nhưng hai tay cô lại vô thức vuốt ve vùng bụng.
“Mẹ, con có em trai thật à?” TiểuLộng lưỡng lự một lát rồi vẫn nhịn không được mà buột miệng.
Cô hồi phục tinh thần, đáp: “Có lẽvậy…” Hình Tuế Kiến nói chắc nịch, làm người ta rất khó hoài nghi.
“Mẹ… vậy mẹ tính sao?” Mẹ sẽ giữ emtrai?
Đáp lại sự bất an của Tiểu Lộng, cônhíu mày, “Tiểu Lộng, con thấy mẹ nên làm gì đây?” Cô rất mờ mịt, mờ mịt đến độmuốn tìm người tâm sự.
“Mẹ, con muốn có em trai.” TiểuLộng nhảy khỏi ghế, hồi hộp chạy tới kéo tay cô.
“Con yên tâm, mẹ chưa nói sẽ bỏnó.” Cô vỗ vỗ tay Tiểu Lộng.
Nếu mười ba năm trước do trời gâynghiệp chướng, còn bây giờ là tự mình tạo nghiệt chướng. [1]
[1]Nghiệp chướng - nguyên nhân tạo ra quả báo, tạo nghiệt - gây ra tội ác, tạo ranghiệt chướng. Đây là những từ rất hay dùng trong nhà Phật.
Nếu nó đã xảy ra và đã tồn tại, thìcô không thể làm tiếp lựa chọn như mười ba năm trước. Bây giờ cô sẽ chịu tráchnhiệm với hành động của mình. Tuy nhiên, điều cô đang suy nghĩ chính là… côthực sự phải vì con mà kết hôn ư? Chẳng biết nên diễn tả trái tim ra sao, vì côkhông muốn kháng cự nhưng lại có phần không cam lòng.
Ngoài cửa vang lên tiếng vặn ổ khóalàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451981/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.