Tay cô run rẩy, vì quá run nên côkhông đủ sức để kéo dây kéo chiếc váy.
“Để tôi.” Gã ăn mặc chỉnh tề xongthì đi qua giúp đỡ.
Thế nhưng cô hất tay gã ra, bây giờcô cảm thấy quá mức hổ thẹn. Cô sống hai mươi bảy năm qua, chỉ có hai việc làmcô thấy hổ thẹn. Đầu tiên vụ cưỡng hiếp của mười ba năm trước, nó làm cô khôngthể nán lại quá lâu trong sân trường lắm lời bàn tán xôn xao. Bây giờ là vụ thứhai, cô tằng tịu trong văn phòng bị bắt gặp tại trận, khiến cô chẳng còn mặtmũi để ở lại. Vào thời khắc này, hai sự việc kết hợp với nhau khiến cô nhục nhãcàng thêm nhục nhã.
Cảnh tượng cô lên đỉnh, run rẩy,rên rỉ nửa tiếng trước từng màn từng màn lùa về trong đầu, khiến cô cảm thấycăm ghét chính bản thân mình.
“Em đừng nhúc nhích!” Gã phớt lờphản kháng của cô, đè gáy cô lại và kéo sợi dây kéo lên, “Em hãy thẳng lưng đira ngoài, chẳng việc gì phải sợ, đó là Kiều Duy Đóa mà tôi quen biết!” Gã nhẹnhàng an ủi.
“Ai nói tôi sợ?” Cô xoay người, đỏmắt hỏi.
Cô không sợ nhưng gã vĩnh viễn sẽkhông biết, lúc này đây cô không dựng thẳng nổi thắt lưng mình!
“Chúng ta hãy đi ăn với nhau, tôisẽ chính thức giới thiệu em với bọn họ.” Giọng gã rất bình tĩnh, “Em không cầnlàm gì cả, chỉ đứng bên tôi là được.” Không phải kẻ thù, không phải nhân viên,mà lấy thân phận bạn gái quang minh chính đại đứng bên cạnh gã.
Trái tim cô bỗng nhiên rúng động.Ban nãy lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451975/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.