Do không có màn dạo đầu nên khi gãđi vào, trong nháy mắt cô đã cảm thấy đau rát. Cảm giác thiếu tôn trọng hòatrộn với cảm giác bị làm nhục, khiến cả trái tim và cơ thể cô đều đau đớn.
Cô xoay mặt tẩy sạch mọi cảm xúc,chỉ còn chừa một cơ thể lạnh như băng. Nhưng vì sao cô lại bật cười? Một tiếngcười đầy đắng cay và ngập tràn mai mỉa.
“Em cười cái gì? Tôi không chophép!” Gã dừng động tác, nghiêm mặt ra lệnh.
Tiếng cười của cô thực sự quá chóitai.
“Anh buông tôi ra!” Cô đột nhiênmất kiểm soát, điên cuồng đùn đẩy và đấm thùm thụp trước ngực gã, “Tôi khôngphải ‘gà’, anh muốn tìm ‘gà’ thì bên ngoài có rất nhiều, tại sao phải là tôi?Tại sao phải là tôi?” Cô gào thét.
“Đúng, Kiều Duy Đóa tôi là ‘gà’,Trần Ôn Ngọc mới là hoa bách hợp; Kiều Duy Đóa tôi chỉ để anh dùng chơi đùa,Trần Ôn Ngọc mới là người vợ hiền ngoan!” Trái tim cô đau đớn như thể bị đè éptừng tấc từng tấc, lăn vòng qua các nẻo đường.
Những giọt nước mắt như chuỗi ngọctrai bị cắt đứt, lăn xuống từng hàng. Cô không muốn khóc, bởi sự kiêu ngạo củacô không cho phép. Nhưng tại sao những giọt lệ uất nghẹn, nhục nhã vẫn chầmchậm ứa ra từ khóe mắt cô? Đó là vì cô bị tổn thương, vì lúc này không những cơthể bị lăng nhục mà cả danh dự cũng thế.
Tuy nhiên cô phải thừa nhận rằng,ngay từ khi bắt đầu thì giữa bọn họ đã là một cuộc giao dịch. Bỗng dưng cô thấymình rất bẩn, bẩn đến độ không còn khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ngang-trai/2451969/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.