Mấy ngày sau, đúng như những gì Vân Nương đã hứa, y phục đã sớm được làm xong .
“May mà may gấp, vừa kịp hôm nay có thể dùng được.” Dưới sự thúc giục củaVân Nương, Hạ Phẩm Dư liền thay bộ y phục mới, đứng trước chiếc gươngđồng, quả nhiên, Vân Nương nói không sai, gương mặt bình phàm của nàngkhi phối hợp với bộ y phục này bỗng trở nên phiêu linh như tiên giángtrần, khiến cho cả người nhìn trông cũng đẹp hơn ngày thường vài baphần. Hơn nữa vẻ đẹp toát lên từ nàng trông thanh cao mà trầm lặng.
Tư Hành Phong quả thật rất biết cách chọn màu sắc, thứ màu xanh nước biểnquả thực rất hợp với nàng. Một con người xưa nay không quan tâm đến yphục bên ngoài như nàng cũng bất giác phải nhìn mình trong gương một hồi lâu.
Lúc Vân Nương chuẩn bị rời đi, nàng định cởi bộ y phục mới, tiễn bà ra tận cửa.
Vân Nương giả bộ tức giận lên tiếng “Cô nương đang chê y phục do Vân Nươngnày làm không đẹp sao? Cô nương phải biết rằng ngay cả thiên kim họ Hứa ở phía Tây thành ngày nào cũng phái người đến nhờ ta may y phục cho màcòn bị ta từ chối đấy. Nếu cô nương mà cởi bộ y phục ra thì sau này dùTô công tử có ra mặt, cũng đừng mong Vân Nương may cho cô nương một ốngtay áo.”
Hạ Phẩm Dư nghe vậy chỉ biết nói “Ta chỉ sợ sẽ làm bẩn mất bộ y phục đẹp này.”
“Y phục làm ra là để cho người ta mặc, nếu sợ bẩn thì còn mặc làm gì? Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-danh-hen-voi-gio-dong/3228355/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.