Hứa Bích Nhu nhìntheo bóng dáng của Hạ Phẩm Dư, dường như rất để tâm đến bộ y phục trênngười nàng, sau đó quay sang Tư Hành Phong “Tô Mục, cô nương vừa rồi làai thế? Hình như lần trước muội cũng gặp cô nương ấy ở cửa hàng tơ lụa.”
“Là nô tì hầu hạ cạnh bên ta.” Tư Hành Phong mỉm cười dịu dàng, ánh mắt vẫn dán chặt vào bóng hình với bộ y phục màu xanh nước biển ở phía xa kia.
“Ồ…” Hứa Bích Nhu kéo dài giọng nói, sau đó lại tiếp tục “Thì ra là nô tì của huynh à.”
Thế mà nàng lại tưởng người phụ nữ đó là thê thiếp của ngài, thì ra chỉ làmột nô tì thấp hèn. Nếu chỉ là một nô tì vậy thì bộ y phục màu xanh nước biển mặc trên người chắc chắn không phải do Vân Nương làm.
Suy nghĩ vậy, nụ cười trên khuôn mặt của Hứa Bích Nhu lại càng rạng rỡ, tươi tắn hơn trước.
“Là nô tì hầu hạ cạnh bên ta.” Câu nói này đồng thời cũng vang lên bên tai Hạ Phẩm Dư.
Nàng nhìn lại bộ y phục trên người mình, lúc nãy, vị Hứa tiểu thư kia ngaytừ lúc mới gặp cho tới khi nàng bước đi đều nhìn chăm chăm vào bộ y phục tuyệt đẹp. Đoan chắc Hứa tiểu thư đang nghĩ một bộ y phục đẹp thế này,một con nha đầu thấp hèn liệu có xứng dùng ? Có lẽ ở phủ của người khácthì đám nha đầu, người hầu không được hưởng phúc lợi này, chứ còn ởtrong phủ Bình Viễn Hầu gia thì chẳng có gì là không thể. Chỉ cần ngàihứng thú thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-danh-hen-voi-gio-dong/3228356/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.