Sáng sớm hôm sau, HạPhẩm Dư gặp một người đàn ông trung niên lạ mặt trong nội viện Tô Viêncó tên là Trịnh Hải Đức. Chỉ cần nghe tên, Hạ Phẩm Dư cũng đã có thểđoán ra người này là ai.
Mấy năm trước, Trịnh Hải Đức bởi vì tâmđịa lương thiện bị bạn bè hãm hại, đám bạn hữu chiếm đoạt hết toàn bộgia trinh, tài sản, bản thân vất vả buôn bán bao năm mới tích lũy được,ngay cả người vợ cũng bị người bạn chiếm mất. Trong lúc tuyệt vọng, ôngliền nhảy sông tự vẫn. Vừa hay gặp lúc Tư Hành Phong về quê tảo mộ mẫuthân, ra tay cứu giúp.
Tư Hành Phong liền nói bản thân cái gìkhông biết chứ còn báo thù rửa hận là giỏi nhất, cho nên việc này saukhi qua tay Tư Hành Phong xử lí, Trịnh Hải Đức không những lấy lại đượcgia trang Hải Đức bị mất trước kia, mà số phận của lũ bạn hãm hại ôngcũng vô cùng thê thảm, từ đó trở đi không còn một chút địa vị, chỗ đứngnào ở chốn kinh thành này nữa.
Đối với Trịnh Hải Đức mà nói, TưHành Phong chính là phụ mẫu tái sinh, nên quyết dùng cả đời còn lại đểbáo đáp. Thế nhưng, Tư Hành Phong không cần bất cứ báo đáp gì, chỉ cầnmột tấm lòng chân thành. Mấy năm sau, việc buôn bán trong gia trang dưới quyền quản lí của Trịnh Hải Đức thêm mưu trí hơn người của Tư HànhPhong ngày càng phát đạt, phân bố khắp đại giang nam bắc trong lãnh thổhoàng triều Kim Bích và trở thành gia trang tơ lụa lớn nhất.
Sau khi Trịnh Hải Đức đi, Hạ Phẩm Dư nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nay-danh-hen-voi-gio-dong/3228354/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.