Con tim phong trần trải bao gió bụi đã trở về, nhưng những gì nhận được lại không như ý muốn, cuối cùng phải đi về đâu?
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Lâm Tĩnh Lam đã nhận được nhiều cơ hội có thể nói là trước nay chưa từng có. Trong khi các bạn cùng lớp còn đang ngập đầu giữa hàng đống đề thi ôn luyện, nhiều trường đại học danh tiếng đã mở rộng cổng đón chào cậu. Trong số đó có không ít trường thuộc “top” đầu cả nước, nhưng không ai ngờ cậu lại chọn đăng ký vào một trường đại học của thành phố. Tuy được coi là trường đại học tốt nhất ở đây, nhưng nếu so với các trường hàng đầu khác thì vẫn còn kém xa.
- “Bố, mẹ, con về rồi”. Lâm Tĩnh Lam bước vào nhà, đặt chiếc túi trên tay xuống, bố mẹ cậu đang ở phòng khách chờ con trai về ăn tối.
- “Con về rồi à, nhanh đi rửa tay rồi vào ăn cơm”. Lâm Đồng Hạ mỉm cười giục con trai yêu, mới một tuần không gặp mà thằng bé đã cao thêm mấy phân rồi.
Nhập học được hơn một năm, ngoài việc lên lớp, Tiểu Lam còn tham gia một số dự án nghiên cứu khoa học của trường cùng các giáo sư, suốt ngày giam mình trong phòng thí nghiệm. Mỗi tuần chỉ về nhà có một lần. Lâm Đồng Hạ lo cậu quá lao lực, nên ra sức làm nhiều món ăn bồi bổ cho con. Ngẫm lại bản thân mình, e rằng chẳng bao giờ có được cơ hội như thế này…
Ăn được một lúc, Lâm Vũ Hiên bỗng nói: “Phải rồi, Hoa Ninh đã từ Anh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon/64990/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.