Chúng ta thường sẵn sàng vì người mình yêu mà làm nhiều việc không đòi hỏi sự báo đáp. Nhưng thực tế, trong lòng chúng ta luôn hy vọng nhận được sự trả ơn tương xứng, đi kèm với tình yêu chân thành từ người ấy. 
“Nisha!”. Kỉ Hoa Ninh bất ngờ ôm chầm lấy một cô gái tóc vàng, mừng rỡ kêu lên: “Ôi, có cả Jack nữa này!”. 
Nisha hơi xấu hổ nói: “Chính là tớ, tớ vốn rất thích văn hóa Trung Quốc, nghe nói Chris đã đến Trung Quốc, tớ cũng đi xem thế nào, tiện thể tìm cơ hội phát triển luôn. Còn cậu ấy…”. Cô liếc Jack, hạ giọng mỉm cười: “Tớ đi đâu cậu ta cũng đi theo tớ”. 
- “À”- Kỉ Hoa Ninh cố ý dài giọng: “Chúc mừng cậu, Jack, cậu thực sự đã vén mây thấy ánh trăng rồi”. 
Jack không hiểu ý của cô cứ cười cười: “Ánh trăng nào?”. Anh ta chỉ nghe được nửa câu sau. 
Kỉ Hoa Ninh bật cười, quay lại nhìn Chris đứng ở đằng sau: “Đây chính là điều ngạc nhiên mà cậu đã nói à?”. 
- “Đúng vậy, ngạc nhiên chưa?”. 
- “Rồi! Rồi!”. Cô đưa tay chỉ Jack và Nisha: “Có ngạc nhiên, có vui mừng”. 
Jack giả bộ ngơ ngác, mấy người lại hi hi ha ha trêu chọc một hồi, phảng phất như trở về những tháng ngày đại học ở London. 
Mẫn Na vừa bước vào phòng thí nghiệm chỗ Lâm Tĩnh Lam đã cảm thấy không khí hôm nay có gì khang khác, trầm hẳn xuống. Hỏi ra mới biết do thiếu kinh phí nên một máy thí nghiệm hiện đại nhất chưa thể khởi động được. Giáo sư tức tối sầm mặt, các sinh viên lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon/64991/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.