Ý nghĩa của sự tồn tại có lẽ không phải là ở ngay trước mắt, cũng không phải là điều làm cho ta dễ dàng nhận thấy. Nhưng nó vẫn luôn hiện hữu như là bản thân nó vậy.
“Queenie, cậu đang trong phòng ngủ đấy hả? Cậu biết không, Mary có chuyện rồi”.
Đang tập trung vào viết báo cáo, Kỉ Hoa Ninh nhận được điện thoại của Chris, sự việc diễn ra thật đột ngột, cô vội vàng mở cửa phòng, bắt gặp Nisha mặt mũi hốt hoảng chạy tới.
- “Mình vừa nhận được điện của Chris, có chuyện gì đấy?”.
- “Chris nói Mary đang quẫn trí, hiện cô ta đang đứng trên nóc nhà của trường học”.
Hai người thất thần nhìn nhau, Nisha nói: “Tuy đã từng xảy ra xích mích, nhưng bọn mình phải tới đó xem thế nào”.
Hai cô gái bước vội xuống tầng, họ nhận ra đám bạn học cùng lớp đang tụ tập đông nghẹt. Có người đã đi báo cảnh sát, tất cả đều căng thẳng nhìn lên nóc nhà. Mary đối với mọi người thường không tốt, nên ngoài Susan tốt bụng không ai có ý định leo lên nóc nhà khuyên bảo cô.
- “Mary xảy ra chuyện gì vậy, các bạn có biết không?”.
Queenie hỏi mọi người nhưng ai cũng lắc đầu, chỉ duy có một cô gái ở sát phòng Mary kể lại:
- “Mình chỉ biết bạn ấy ngày nào về nhà cũng rất muộn, lại thường nói chuyện nhiều qua điện thoại. Cách đây mấy ngày có một người đàn bà tìm đến bạn ấy, hai người đã cãi nhau rất to, ngăn cách bởi bức tường mà mình vẫn còn nghe thấy”.
Cùng là những người tha hương nơi xứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon/64989/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.