Hầu như không gặpchút khó khăn, ta liền dịu dàng đặt nụ hôn lên vầng trán của cô bé“Tương Tư, con hay giúp mẫu thân đuổi vị tỷ tỷ áo trắng đó đi có đượckhông?”
Tương Tư nghe vậy, vỗ tay đầy hứng khởi “Dạ được, dạ được ạ. Chúng ra hãy đi đuổi tỷ tỷ đó đi, sau đó mẫu thân và phụ vương lại ở bên nhau, có được không?”
Ta mỉm cười đáp lại “Điều đó là đươngnhiên. Có điều vị tỷ tỷ áo trắng đó xinh đẹp trẻ, trung hơn mẫu thânnhiều, ta buộc phải đưa nàng đến một nơi thật xa, sau đó mới an tâm quay lại sống cùng Tương Tư.”
Tương Tư liền đáp “Dạ được, thế nhưngmẫu thân không được lừa con, sau khi đưa vị tỷ tỷ đó đi, thì người phải quay về sống với con và phụ vương đấy.”
Ánh mắt tròn xoe, đenláy, trong sáng tựa thủy tinh của cô bé in lại nụ cười của ta, xinh đẹpmà giả tạo, chẳng chân thực chút nào. Thế nhưng nụ cười của cô bé lạinon nớt, ánh mắt sáng tựa ngọc lưu ly. Sau nhiều năm chinh chiến ngoàisa trường, ta chém đầu biết bao nhiêu quân địch mà chưa từng chớp mắt sợ hãi, vậy mà vào lúc này, ta thực sự chẳng dám nhìn vào đôi mắt của côbé.
Ta liền đặt đầu cô bé vào vai mình, không nhìn thêm nữa, dịu dàng nói tiếp “Được rồi, mẫu thân nhất định sẽ quay về sống với con vàphụ vương. Có điều phụ vương của con đã bị vị tỷ tỷ áo trắng kia hớphồn, đợi chốc nữa, ta sẽ dùng con để dọa cho ngài ấy một trận, ép ngàiphải để ta đưa vị tỷ tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/59080/quyen-1-chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.