Tất cả đều là những việc nằm trong dự liệu, ta bất giác thấy phẫn nộ “Haingười họ, một người hai chân tàn tật, một người ốm yếu từ nhỏ, tất cảđều chưa từng rời khỏi Bắc Đô, tại sao còn dùng hình với họ chứ?”
Liễu Tử Quân nhìn ta thật lâu rồi nói “Người vẫn chỉ là một nữ nhi, lại cócông với Đại Nhuế, thương tật trên người rất nhiều, không phải bọn chúng vẫn cứ dùng hình hay sao? Chỉ cần xảy ra chút sai sót, đừng nói là vinh hoa phú quý, ngay cả tính mạng toàn gia cũng khó lòng giữ được, ai màdám mềm lòng trước kẻ đối địch chứ?”
”Ta là kẻ đối địch của Thái tử hay sao?”
Liễu Tử Quân do dự một hồi, không ngờ lại đáp “Thực sự là… đúng.”
Ta chẳng biết nói gì thêm, chỉ than “Thực đúng là làm khổ cho ngài ấy, cũng làm khổ cho các ngài rồi.”
Liễu Tử Quân gật đầu như một lẽ đương nhiên, sau đó lại nói thêm “Thái tửcũng đã tận hết sức mình. Hiện nay hai vị công tử nhà họ Tần đều đượcđại phu tận tình chăm sóc, các gia quyến trong nhà đều được nhốt chungmột chỗ, có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Ta đột nhiên nhớ tới phu nhân của Tần Triệt, vội vã lên tiếng “Đặc biệt là nhị tẩu của ta, chỉ cònmột, hai tháng nữa là sinh con rồi, vậy xin nhờ… Liễu đại nhân chú tâmnhiều hơn đôi chút.”
Liễu Tử Quân nghe thấy lời nhờ vả thành khẩn của ta, chán nản than một tiếng dài thượt rồi nói “Tướng quân xin cứ an tâm. Chỉ cần Thái tử chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824726/quyen-1-chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.