Cô cô đã được giảitrừ lệnh giam lỏng, sức khỏe cũng đỡ hơn nhiều, chỉ là nghe nói đã gầyhẳn đi, cả ngày thần sắc mơ màng, cũng chẳng hề ra khỏi tẩm cung củamình. Nghe nói ta sắp thành thân, người cũng chỉ ban thưởng châu ngọc,báu vật, thậm chí còn chẳng truyền tới một câu nói nào.
Ta không an tâm, hôm nay thoái triều, liền đi thẳng tới cung Dao Hoa gặp cô cô.
Người đang nằm trên chiếc giường trúc, ngây lặng người nhìn vào những cánhhoa, chiếc lá rung rung trong gió, từ từ rơi xuống mặt đất. Tuy rằngngười không còn nhợt nhạt như khi bị bệnh nặng, thế nhưng ta chẳng cònthấy được nét ung dung, thoải mái, ôn nhu, thanh nhã xưa kia của ngườinữa.
Ta đứng ở ngoài cửa nhìn về phía cô cô, sau đó khẽ tiếngtrách hỏi cung nữ dắt ta tới đây “Tại sao không sai người quét dọn sânvườn?”
Cung nữ này liền đưa lời đáp “Là nương nương… là do nương nương nói rằng, không cần phải thu dọn.”
Ta chỉ còn biết tiến lên hành lễ rồi mỉm cười nói “Cô cô, nếu người đã cảm thấy khỏe mạnh hơn đôi chút, tại sao không ra ngoài dạo mát, như vậy sẽ càng có lợi cho thân thể.”
Cô cô cong miệng mỉm cười “Con nói rất phải. Có điều ta cảm thấy mệt mỏi, chẳng muốn động đậy gì nữa.”
Ta nghe vậy liền nói “Nếu người cảm thấy mệt, vậy thì nằm nghỉ trong cungcũng tốt. Vừa hay có viên quan ở Lạc Thành tới, mang đến rất nhiều mẫuđơn hiếm có, lúc này đang độ nở rộ, rất đẹp. Ngày mai, con sẽ sai ngườimang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-muon-de-cung-cuu-trung-thien/2824701/quyen-1-chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.