Đông Phương Ngôn Diễm không biết tại sao Vu Hoằng Dương lại biết chuyện cô và Thư Nhiễm gây nhau. Không phải cả ngày hôm nay anh không hề đi qua phòng thiết kế một lần nào sao, tại sao anh lại biết được chuyện này.
“Sao anh biết chuyện em và Thư Nhiễm gây nhau?”
“Chuyện xảy ra trong tập đoàn của anh đương nhiên anh phải biết rồi.”
“Thôi đi, có người nói lại với anh chứ gì.”
“Em không cần biết làm sao anh biết được, chỉ cần em cứ như vậy mà phát huy là được.”
“Lỡ người ta đấm em thì sao hả? Ai chịu trách nhiệm?”
“Mọi hậu quả anh chịu.”
Đông Phương Ngôn Diễm bĩu môi: “Người ta đấm em rồi anh còn chịu cái gì nữa chứ.”
“Anh xóa video đi.”
“Không.”
“Anh để làm gì chứ?”
“Để nhắc nhở bản thân.”
“Hửm?”
“Để làm kỉ niệm thôi, sao phải xóa chứ.”
“Không có chuyện gì nữa thì em ra ngoài làm việc tiếp đây.”
“Cuối tuần này tập đoàn có sự kiện, em tham gia cùng anh nhé?”
“Hả? Tham gia cùng anh, tại sao không phải tham gia với tư cách là một nhân viên bình thường mà phải đi cùng anh.”
“Tại thích, dù sao cũng sắp tổ chức hôn lễ rồi, em cần gì phải giấu nữa chứ. Hôm đó ba mẹ cũng đến nên tốt nhất là em vẫn nên đi cùng anh.”
“Rồi em biết rồi. Em ra ngoài làm việc đây.”
Vu Hoằng Dương đưa tay chỉ bên má của mình, thấp giọng lên tiếng: “Thơm cái.”
Đông Phương Ngôn Diễm cũng chẳng cần kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mot-dem-chan-troi-goc-be-deu-la-em/3596600/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.