Diệp Huyền cúi đầu nhìn chén rượu đang sóng sánh trên tay, vẫn là hương vị quen thuộc mà y lại không cảm thụ được bất cứ khoái lạc nào. Dù vậy, y vẫn muốn để bản thân được chìm đắm trong men say để tinh thần có thể tê liệt.
Rõ ràng Diệp Huyền muốn để tâm mình thanh thản hơn, nhưng cớ sao tiềm thức vẫn ngưng đọng lại cảnh tượng hôm ấy.
Khi Thanh Y đã không kìm nổi mà giáng cho y một cái tát thật mạnh.
Nàng chất vấn y:
- Ta chỉ muốn xem ngươi như bằng hữu, sao ngươi lại muốn khi dễ ta?
Lửa giận trong đáy mắt Thanh Y có khả năng thiêu đốt tâm can Diệp Huyền, nó khiến cho y trở nên quá ư rã rời. Sau Mộng Lăng Khê, chỉ có nàng mới khiến cho y cảm thấy chơi vơi như vậy.
Diệp Huyền không rõ mình có yêu nàng không? Nhưng thật sự rất muốn gặp gỡ, muốn ngắm nhìn, muốn tiếp cận.
Diệp Huyền khẽ đưa tay chạm nhẹ lên đôi môi đỏ rực của mình, cười huyễn hoặc:
- Thế mà ta lại không cảm thấy hối hận!
Chính nụ hôn thuần túy của Thanh Y đã khơi gợi nơi Diệp Huyền những khao khát, những xúc động ma quỷ mà bất kể một nam nhân nào cũng có.
Ký ức của Diệp Huyền đã tắt ngấm khi có một cánh tay thon gầy mơn trớn trên thân thể của y, sắc xuân kiều diễm của Xuân Hỷ đang cận kề ngay trước mắt.
Nàng mỉm cười lả lơi khi đón lấy ánh nhìn lơ đễnh của Diệp Huyền. Sao người ta uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-duyen-can/3394116/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.