Hôm nay Tề Vĩnh Hiên tổng cộng chỉ dẫn theo năm người, tính thêm cả hắn là sáu.
Lấy sức sáu người đối địch với gần năm mươi tên thích khách, tràng cảnh vô cùng hỗn loạn.
"Hửm, võ công không tồi."
Tề Thu Viễn nhìn Tĩnh Lạc vừa lưu loát đá bay ba tên, âm thầm cảm thán.
Tĩnh Lạc bên kia cũng đang vô cùng căng thẳng, những tên thích khách này bản lĩnh không nhỏ, cậu phải thật thận trọng né đòn.
Chợt, một ánh sáng bỗng lóe lên, khi Tĩnh Lạc nhìn qua thì thấy một chiếc phi tiêu đang phóng đến chỗ Tề Vĩnh Hiên bằng vận tốc ánh sáng.
Giảng Du bên cạnh cũng nhận ra, y xoay người đánh bay phi tiêu nhưng chẳng ngờ nó chỉ là mồi nhử, cái chí mạng theo sau phi tiêu đó vọt tới.
Chiếc phi tiêu như phóng đại trong tầm mắt của Giảng Du, khoảng cách quá gần, y đột nhiên không biết phải phản ứng thế nào.
Đúng lúc này, Tĩnh Lạc bộc phát nội lực, cậu phá vòng vây bay qua, ôm chặt Giảng Du trong ngực.
Phập!
Tiếng vật nhọn đâm vào da thịt, không gian như bị đình chỉ ngưng trệ.
"A...Lạc?"
Giảng Du hốt hoảng bấu vào vạt áo của Tĩnh Lạc, đôi tay run rẩy sờ ra phía sau lưng cậu, chợt chạm phải một thứ chất lỏng ấm nóng.
"A Lạc!"
"Không sao...đừng lo."
Vừa dứt lời Tĩnh Lạc đã buông y ra, mạnh mẽ đối chọi với đám thích khách, hơn một khắc sau cuối cùng cũng giải quyết xong.
"Đám thị vệ của hoàng đệ võ công đúng là cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lac-nhat-niem/2819976/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.