“Hy vọng Hoa công tử giữ lời” Lộ Vân Trường nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt tràn ngập cô đơn, lại còn chất chứa một tia bi thương. Thanh âm trở nên trầm trọng: “Hoa công tử, có lẽ người không biết, các vị cung chủ của Ma cung từ trước đến nay không ai sống quá bốn mươi tuổi. Hơn nữa, họ đều vì ý ngoại mà thân vong. Điều này dường như đã là số mệnh, một số mệnh không thể thoát khỏi, lão phu không muốn Cung chủ lại rơi vào điều này”.Hoa Nhược Hư trong lòng vừa chấn động vừa kinh dị. Cung chủ của Ma cung lại không ai sống quá tuổi bốn mươi, hơn nữa đều là vì ý ngoại thân vong. Những lời này của Lộ Vân Trường tạo nên một đả kích không nhỏ trong lòng hắn.“Lộ trưởng lão, chẳng lẽ bọn họ đều chết bởi tay kẻ thù hay sao?” Hoa Nhược Hư có chút thận trọng hỏi.“Không phải, không ai có thể giết được Cung chủ Ma cung” Lộ Vân Trường lắc đầu, thanh âm tràn ngập kiêu ngạo cùng tự tin. Bất quá, sau đó liền trầm giọng “Họ đều chết do chính tay mình!”“Mẫu thân Đại Nhi mất như thế nào?” Hoa Nhược Hư vội vàng hỏi. Hắn đột nhiên phát hiện chính mình có chút nóng vội liền cười khỏa lấp: “Lộ trưởng lão, ta nghe Đại Nhi nói mẫu thân nàng bị hại bởi tay bọn người Thần cung. Bất quá, theo lời Lộ trưởng lão thì sự việc tựa hồ không phải như thế, cho nên ta mới có chút tò mò”.“Người đã tự sát” Lộ Vân Trường trên mặt toát ra vẻ thống khổ. “Mười năm rồi….. Ta còn nhớ rõ hôm ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248437/quyen-6-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.