“Xin hỏi Hoa công tử có đây không?” Thiếu niên thoáng sửng sốt liền lên tiếng hỏi.“Í, tỷ phu, đó có phải là Hàm Tuyết tỷ không?” Thiếu nữ kia bộ dạng tựa hồ có chút kinh ngạc.“Các ngươi tìm Hoa thiếu gia ư, thiếu gia đang ở bên trong.” Hàm Tuyết “a” một tiếng, chuyển sang thiếu nữ kia: “Các người biết ta sao?”“Hàm Tuyết cô nương, tại hạ Triệu Trường Không, chúng ta đã từng gặp mặt” Triệu Trường Không nhắc lại.“Đúng vậy, tại Lạc Dương, ta đã gặp cô nương và Hoa đại ca trên đường” Thiếu nữ tiếp lời. Nàng đúng là Hoàng Oanh Oanh, em vợ của Triệu Trường Không.Bất quá, Hàm Tuyết đối với bọn họ một chút ấn tượng cũng không có, vẻ mặt mơ hồ.“Triệu công tử và vị cô nương này, xin mời vào trong. Tiểu Tuyết, ngươi đi báo cho Nhược Hư một tiếng” Thấy Hàm Tuyết còn đang mơ hồ, Tây Môn Lâm liền lên tiếng.“Ta tên là Hoàng Oanh Oanh, vị tỷ tỷ này xin hỏi xưng hô thế nào?” Hoàng Oanh Oanh mồm miệng ngọt ngào, bất quá có chút hấp tấp.“Ta gọi là Tây Môn Lâm, là một bằng hữu của Nhược Hư” Tây Môn Lâm hơi trầm ngâm nói. Nàng cũng không biết đối với Hoa Nhược Hư thế nào nên cứ cho là bằng hữu đi.o0oHoa Nhược Hư si ngốc ngồi bên giường nhìn Hoa Ngọc Loan đang ngủ say.Hàm Tuyết nhanh như chớp chạy đến, đẩy cửa ra vừa muốn hô lên đã bị hắn ngăn lại.“Tiểu Tuyết, có việc gì không?” Hoa Nhược Hư nhẹ nhàng đứng dậy, bước ra ngoài cửa hỏi.“Thiếu gia, có người tên là Triệu Trường Không tới tìm người” Hàm Tuyết nói, cơn khó chịu lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248438/quyen-6-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.