“Nhược Hư, ta về phòng trước. Cám ơn ngươi đã cho ta biết việc này” Tây Môn Lâm tựa hồ còn muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Có lẽ hiện giờ nàng chưa muốn nói ra tất cả bí mật. Hoa Nhược Hư tất nhiên cũng không cưỡng cầu nàng. Hắn gật gật đầu, nhìn nàng đi ra ngoài.“Sư tỷ, thân thể nàng có nặng lắm không?” Tây Môn Lâm vừa ra ngoài, Hoa Nhược Hư vội hỏi thăm Hoa Ngọc Loan.“Không sao, chỉ mới bốn tháng thôi mà” Hoa Ngọc Loan kiều mị liếc Hoa Nhược Hư, mặt cười nhuốm đỏ, hình dáng có chút ngượng ngùng. Nàng võ công cao cường, thân thể tự nhiên tốt hơn người thường. Hơn nữa chỉ mới có thai bốn tháng cho nên bình thường cũng chưa ảnh hưởng gì, chỉ là bụng đã dần dần to ra.“Sư tỷ, nàng ngàn vạn lần phải cẩn thận đấy!” Hoa Nhược Hư không yên tâm lắm. Người học võ đều có chút “hiếu động”, Hoa Ngọc Loan đương nhiêu cũng không ngoại lệ.“Yên tâm đi, không có việc gì đâu.” Hoa Ngọc Loan nũng nịu nói, đột nhiên ngữ khí biến đổi, yếu ớt hỏi: “Sư đệ này, chàng yêu hài tử hay yêu sư tỷ hơn?”.“Sư tỷ, nàng nói ngốc nghếch gì vậy? Sư tỷ nàng là quan trọng nhất. Mặc kệ thế nào thì nàng không thể gặp chuyện gì, mà ta cũng sẽ không để nàng gặp chuyện không may đâu!” Hoa Nhược Hư sửng sốt, không chút do dự nói ngay.“Chỉ cần chàng không việc gì thì ta cũng không sao” Hoa Ngọc Loan nhẹ nhàng tựa vào lòng ngực Nhược Hư, thấp giọng nói, ngữ khí tràn ngập thâm tình. Hoa Nhược Hư trong lòng nóng lên, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248436/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.