"Ông chủ Bùi, làm phiền mở cửa với?"
Đường Lập Ngôn đứng ngoài cửa đợi hồi lâu mà không thấy Bùi Sơn mở cửa, vì thế liền gõ lên cửa kính, nhìn người bên trong cười: "Làm ăn buôn bán mà sao làm có một nửa thế, chưa gì đã đóng hết cả cửa vào lẫn cửa sổ rồi?"
Đến giờ Bùi Sơn mới tỉnh táo lại, gạt hết mấy khung cảnh rối loạn trong mơ ra khỏi đầu, cố gắng hết sức để bước chân của mình không còn loạn nữa.
Đến khi cửa mở ra, Bùi Sơn phát hiện, ngoại trừ Đường Lập Ngôn ra, bên ngoài còn có Thái Tầm và một người đàn ông mặc áo sơ mi.
"Cảnh sát Đường?" Bùi Sơn hắng giọng, "Sao tự nhiên lại..."
"Hầy, chẳng phải là đến giải quyết ưu phiền giúp dân đấy sao!"
Đường Lập Ngôn đẩy Thái Tầm lên trước, cậu tóc vàng lảo đảo đến trước mặt Bùi Sơn.
Bùi Sơn lạnh nhạt nhìn Thái Tầm, lại dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Đường Lập Ngôn.
"Nào, cậu bạn nhỏ này, nói hết mấy lời khua môi múa mép của cậu với hàng xóm láng giềng cho anh Bùi nghe lại một lần đi," Đường Lập Ngôn có ý cắn chặt mấy chữ "cậu bạn nhỏ", rồi lại nâng giọng gọi Bùi Sơn bằng cách xưng hô kia, cực kỳ buồn cười.
Bùi Sơn không nhịn được cười.
"Cái éo gì? Ông gọi ai là bạn nhỏ hả!" Thái Tầm gân cổ lên cãi, "Tôi đúng là điên mới đi đến cái nơi dơ bẩn này với ông! Phì!"
Đường Lập ngôn nhất thời không kìm được lửa giận, tay mắt lanh lẹ túm cổ Thái Tầm, như xách con gà mà xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di/236048/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.