Tần Trầm chụp mình thành tên ngốc ngớ ngẩn, Hứa Giản bắt đầu nghi ngờ mắt thẩm mỹ của hắn.
Trước mặt mọi người, Tần Trầm không muốn xóa bức ảnh, Hứa Giản cũng không có thể ôm hắn gặm hai cái, chỉ có thể không hề lực uy hiếp, mềm nhũn trừng mắt nhìn hắn.
Lúc tính tiền, Hứa Giản phát hiện bịt tai mèo bị cậu lấy ra không biết thế nào Tần Trầm lại bỏ vào lần nữa.
Trước ánh mắt âm thầm đánh giá của nhân viên thu ngân, Hứa Giản bất động thanh sắc nhìn Tần Trầm, vui mừng vì vừa nãy hắn đã đeo khẩu trang lên.
Chờ đến khi mua đầy đủ đồ dùng mà Tần Trầm nói, đã gần tới bữa tối, Tần Trầm quay đầu nhìn Hứa Giản:
"Ngày hôm nay ăn ở ngoài?"
Hứa Giản nghe xong gật đầu, sau đó hỏi một nan đề vạn năm: "Ăn cái gì?"
Tần Trầm nhìn bốn phía: "Nhìn xem xung quanh có cái gì đi."
Trời lạnh như thế này, cuối cùng hai người quyết định đi ăn canh sườn nóng hổi, trong lúc chờ thêm đồ ăn, Phan Mẫn gọi điện thoại cho Tần Trầm, hỏi bây giờ hắn ở đâu.
Tần Trầm: "Ăn cơm ở bên ngoài."
Hứa Giản đang ngồi bên cạnh Tần Trầm, vừa vặn có thể nghe tiếng Phan Mẫn trong điện thoại:
"Đi với ai?"
Tần Trầm liếc nhìn Hứa Giản, đáp:
"Với Hứa Giản, sao vậy?"
Phan Mẫn bên kia nghe đến têm Hứa Giản sau đó thở phào nhẹ nhõm, lập tức giải thích:
"Các cậu quá không cẩn thận, bị paparazi theo cũng không biết, đối phương chụp hình bị văn phòng cản lại, cho nên chị gọi điện thoại tới hỏi."
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086121/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.