Khứu giác của mèo rất nhạy bén nghe được mùi con mèo khác trên người Tần Trầm, mà không chỉ một loại.
Hứa Giản kinh ngạc, đôi mắt xanh lam trừng lớn, gào meo meo với Tần Trầm một trận:
Tôi tưởng anh về muộn như vậy là vì công việc, không ngờ anh lại đi ra ngoài ong bướm!
Là Hứa Sữa Tươi tôi mập không nựng đã? Hay là Tần Trầm anh phiêu rồi?!
Nhìn Hứa Giản tự dưng xù lông kêu meo meo với mình, Tần Trầm không thể phân tích được ý tứ trong giọng điệu và thần thái kích động của cậu, trong mắt có hơi mờ mịt:
"Em sao vậy?"
Vừa nói chuyện Tần Trầm vừa vươn tay muốn giúp cậu vuốt lông, đối mặt với Tần Trầm đưa tay qua, Hứa Giản không cảm kích chút nào, nhấc đệm thịt đập hắn, dậm chân trên ghế sô pha, ý là:
Không nói rõ ràng thì đừng hòng chạm vào tôi!
Tâm trạng Hứa Giản khó mà giải thích được, còn không để cho mình chạm, không biết mình chọc giận cậu từ đâu, Tần Trầm hết cách rồi, lấy notebook đã lâu không dùng ra.
Sau khi mở máy, hai chân trước Hứa Giản ấn bàn phím 'cạch cạch cạch', như thể có thù với nó:
[Cả ngày hôm nay anh đi đâu?]
Tần Trầm vừa nhìn, thì ra là kiểm tra, cười cười sau đó nói sơ qua lịch trình ngày hôm nay của mình với Hứa Giản.
Ghi hình phỏng vấn xong sau đó đến công ty, nghe ra cũng không có vấn đề gì.
Đầy mặt Hứa Giản đều viết không tin: [Vậy mùi mèo trên người anh là chuyện gì xảy ra?]
Nhìn thấy hai chữ 'mùi mèo', cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086120/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.