Hạ về đỏ thắm thành phố A
Bạch Hồng được nghỉ hè, nhưng công việc hàng ngày vẫn vậy: Làm bánh, bồi bàn, dọn dẹp, và mỗi chiều lại ghé qua cửa hàng búp bê kia.
Tuy nhiên cô đã được rảnh tay hơn một chút vì không phải đạp xe đi giao bánh nữa. Du Quân ngày nào cũng cho người đến tiệm của cô, hễ có đơn hàng nào là họ sẽ giao giúp ngay mà không lấy phí.
Những bé búp bê nghiêng đầu ngồi trên kệ. Có con đẽo từ gỗ, có con là khâu bằng vải và nhồi bông. Nhìn chúng đều còn sạch sẽ và nguyên vẹn, nhưng cửa hàng này lúc nào cũng đóng im lìm.
Bạch Hồng đã thử gõ cửa vài lần và đều không nhận được lời hồi đáp nào. Lạ thật. Cảm giác quen thuộc đó thật khiến cô đau đầu mãi vẫn không nhớ nổi.
Không khí oi bức của mùa hè làm ai cũng muốn ru rú trong phòng, không thích bước chân ra ngoài. Tuy nhiên nhà Bạch Hồng lại không có điều hòa nên cô rất hay chạy sang nhà Hàn Thư và Nhi Tâm ở ké cho mát, thường xuyên đến nỗi cha mẹ của hai cô tiểu thư kia cũng đã nhớ mặt gọi tên.
Hôm nay cô lại ghé qua bên Thư, xách theo giỏ bánh để chia cho mọi người ở Hàn gia.
- Ơ lại đến à?
Hàn Thư đụng mặt Bạch Hồng ở trước cổng
- Thế định đuổi tao chắc.
- Ừ tao đuổi mày đó. Tao đang định qua nhà Tuấn Kiệt chơi cơ.
- Á à con mê trai bỏ bạn. Cho tao đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972191/chuong-33.html