Gần đến nơi, Bạch Hồng mới dần tỉnh lại. Trong lúc mơ mơ màng màng, cô còn tưởng mình đang dựa vào vai Hàn Thư, bèn vòng tay qua ôm "cô bạn thân".
Có gì đó không đúng lắm. Hàn Thư gì mà toàn cơ với cơ thế này? Bạch Hồng nheo mắt, bất giác ngẩng đầu lên nhìn. Cô giật mình lùi ra sau, lắp bắp nói:
- Ơ...D...Du Quân...Sao lại là cậu.
- Cậu mộng du rồi kéo tôi qua đây ôm ngủ ngon lành. Định lợi dụng xong bỏ trốn?
- Ừ tôi là vậy đó. Chịu thì chịu không chịu thì thôi.
Bạch Hồng nghênh mặt. Cô quay đi, nhìn ra cửa sổ. Núi non trùng điệp xanh biếc hiện ra sau ô kính. Sông suối róc rách uốn lượn quanh những thung lũng ngút ngàn. Khung cảnh thiên nhiên này thật khiến người ta phải trầm trồ.
Xe dừng lại ở chân núi. Từng đoàn học sinh bước xuống. Bạch Hồng vươn vai hít thở không khí trong lành. Giờ đã là cuối hè, khí hậu dần chuyển mình sang cái mát mẻ của mùa thu. Nhưng ve vẫn kêu râm ran khắp nơi, kết thành một bản hòa ca tự nhiên không thể tìm thấy trong thành phố
nhóm Bạch Hồng đi về lán trại. Chuyến tham quan lần vậy mà lại có khá ít học sinh. Ở đây, tất cả đều phải tự dựng lều, tự đi lại khám phá núi rừng, và nhìn chung thì tinh thần tự giác tự chủ được đưa lên hàng đầu. Mấy cậu ấm cô chiêu trường A đã quen được ăn sung mặc sướng, tất nhiên không thể chôn chân ở đây hết 3 ngày 2 đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972187/chuong-35.html