Theo thói quen, Du Quân đưa tay đặt lên đầu Bạch Hồng. Cô cũng chẳng phản ứng lại nữa. Du Quân cất giọng nói:
- Sau một mùa hè có vẻ cậu đã cao thêm chút.
- Tôi lại nghĩ mình thấp đi thì đúng hơn. Mới đầu còn cao ngang cổ cậu, bây giờ xuống tận vai luôn rồi.
- Thì đâu phải mỗi cậu đang phát triển.
Phải. Bước sang cấp 3 cũng là bước sang thời điểm dậy thì của cả nam và nữ. Cơ thể bắt đầu có nhiều biến đổi. Đồng nghĩa với đó là sự lớn lên của những tò mò. Bạch Hồng bó gối ngồi nhìn sang Du Quân.
Anh vẫn an tĩnh nhắm mắt, ngửa mặt lên trời. Yết hầu nhô cao, thi thoảng lại khẽ di chuyển.
- Ê. Cái ấy...chỉ con trai mới có thôi đúng không?
Bạch Hồng chăm chú quan sát. Du Quân mở mắt ra, nhàn nhạt trả lời:
- Phải
- Cho tôi chạm thử nha.
Cô hăng hái nhoài người qua. Du Quân vội vàng giật lùi về sau.
- Cậu nghĩ gì vậy!
- Ây. Nhìn nó cứ lồi lồi lên trông vướng nhỉ.
Bạch Hồng vẫn bò về phía Du Quân, vừa nói vừa với tay ra. Du Quân mặt đỏ lựng lên, anh luống cuống lết người thật xa khỏi cô.
- Không được! Chạm vào là có chuyện đó.
- Cho đụng thử một cái thôi mà. Sao keo kiệt vậy.
- Bạch Hồng à! Cậu mà dám đụng vào là tôi làm cậu chín tháng mười ngày không rụng dâu đấy. Đến lúc đó đừng có mà trách tôi cầm thú.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972185/chuong-36.html