Hai người nắm tay nhau đi tiếp, Cảnh Nghiên vừa đi vừa chỉ chỗ này chỗ kia cho anh còn kể lại lúc nhỏ cô hay ghé đó như nào. Còn Từ Vũ, anh đi bên cạnh nhìn những hành động nhỏ của cô và cũng rất chăm chú lắng nghe, đôi lúc còn góp vài câu vào câu chuyện của cô. 
Hai người vừa đi vừa cười nói vui vẻ, đi tiếp đến đó chính là phố ăn vặt nơi mà cô khá thích. Cô thấy đằng kia có bán đậu phụ thối, cô đưa tay chỉ quay sang hỏi anh: “Anh có muốn ăn cái đó không?” 
Anh nhìn theo hướng cô chỉ sau khi thấy là món gì thì nhăn mặt lại, lắc đầu từ chối: “Anh không ăn đâu.” 
Cô nhét túi mức táo vào tay anh: “Vậy anh ở đây đợi em một lát, em qua đó mua ăn.” 
Cô nói rồi chạy nhanh qua bên đó mua, anh cũng nghe lời cô đứng yên ở đây đợi cô. Lát sau cô hớn hở quay về, trên tay còn cầm một hộp đậu phụ thối. Anh thấy cô ăn ngon lành như vậy thì không nhịn được hỏi: “Món đó ngon như vậy sao?” 
Cô đang ăn nghe anh hỏi vậy thì gật đầu, đưa một miếng đến trước miệng anh: “Ngon lắm, hay anh ăn thử không?” 
Anh nhanh chóng lắc đầu: “Không đâu, em ăn đi.” 
Cô thấy anh như vậy thì cảm thấy buồn cười, cũng không trêu anh nữa tiếp tục giải quyết nốt phần đậu phụ thối còn lại. Sau đó cô dẫn anh đi tiếp, hễ gặp món gì ngon cô đều ghé lại mua. Lát sau trên tay anh đều đầy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-la-chong-toi/3392652/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.