Vào trong bếp, Cảnh Nghiên thấy Đoan Di mặc tạp dề, tóc đã được búi cao đang loay hoay trong bếp. Cô đi tới gần rồi hỏi: “Mẹ, mẹ có cần con phụ gì không?” 
Đoan Di nghe thấy giọng cô thì quay sang, cười nói: “Về rồi đó à, Từ Vũ có về chung với con không?” 
“Anh ấy có về chung với con, đang ở trong phòng khách nói chuyện với ba.” 
Bà nghe thế thì gật đầu, tiếp tục làm việc trong tay: “Ở đây để mẹ làm được rồi, con không cần phụ mẹ gì đâu.” 
Cô xắn tay áo lên, lắc đầu: “Không sao đâu mẹ, để con giúp mẹ được rồi.” 
Bà nghe vậy thì đưa rổ cà rốt sang cho cô, nói: “Được rồi, vậy con cắt cái này giúp mẹ đi.” 
Cô nhận lấy rổ cà rốt từ tay bà rồi đi lấy dao, cầm từng củ lên cắt nhỏ. Bà đứng bên cạnh quan sát cô một lúc rồi nói: “Con sau khi lấy chồng mẹ thấy con mập lên chút ít rồi. Chắc chắn Từ Vũ rất yêu thương, chăm sóc con lắm phải không?” 
Cô nghe thấy bà nói vậy thì gương mặt có chút đỏ, cô ngượng ngùng nói: “Cũng có một chút thôi mẹ.” 
Bà nghe vậy thì cười xùy một cái, cầm miếng thịt lên cắt rồi nói: “Cái gì mà có một chút chứ. Mẹ thấy có nhiều chút mới đúng. Gả con cho Từ Vũ quả là quyết định không sai của ba mẹ.” 
Cô quay sang nhìn bà rồi hỏi: “Mẹ, lần trước Từ Vũ đã nói gì với ba mẹ mà ba mẹ đồng ý cho bọn con kết hôn vậy?” 
Bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-la-chong-toi/3392651/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.