Anh hy vọng những gì mà mình đang làm chính là không có quá muộn, mong là mọi thứ vẫn còn cứu vãn kịp thời.. 
Lát sau thì Lâm Phong Minh cũng lên phòng tắm rửa, từ lúc về đến giờ anh vẫn chưa có tắm nữa. . 
Nhiệt An uống sữa xong thì cũng đi ra sân chơi ,bây giờ vẫn còn sớm mà vẫn chưa có trễ lắm . 
Cô đi dạo vài vòng sân cho tâm trạng thoải mái 1 chút, những gì mà bác ấy nói cô hiểu chứ, nhưng mà không phải muốn là được đâu . 
Nhiệt An vừa đi vừa suy nghĩ cho nên không hề thấy có chú chó ở trước mặt của mình, và cứ thế là cô vấp té xuống đất. 
"A.." 
" Gâu ...gâu ." 
Nó chỉ sủa thôi chứ không có cắn người, sau đó cô liền ngồi dậy rồi ôm nó vào lòng . 
Vẫn rất ngoan ngoãn,nó không có sủa nữa rồi .. 
Sau đó thì cô ôm nó đi về hướng hoa viên . 
Nhiệt An ngồi xuống xích đu và đặt nó ngồi ở bên cạnh .. 
Cô cứ nhìn trời nhìn đất nhìn mây mà thôi, thật sự thì ở ngoài đây nó dễ chịu hơn nhiều, mát mẻ mà cảnh còn đẹp nữa chứ,ở trong nhà cảm thấy tù túng hơn nhiều. 
Lâm Phong Minh tắm rửa xong thì cũng đi xuống dưới nhà tìm Nhiệt An, hỏi người làm thì mới biết là cô đã ra ngoài hoa viên rồi . 
Phong Minh cầm điện thoại trên tay rồi cũng đi ra ngoài . 
Cuối cùng thì cũng nhìn thấy cô rồi, cô đang ngồi ở trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-kho-phai-2/3746932/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.