Đến 9 giờ thì anh cũng tắt máy tính rồi tắt đèn đi ngủ, Nhiệt An thấy anh tắt đèn rồi cho nên cô cũng đành tắt điện thoại luôn . 
Lâm Phong Minh uống hết 1 ly nước rồi cũng lên giường năm ,vừa đặt lưng xuống giường thì anh đã chăn lên đắp lại cho cả hai rồi. 
Sau đó thì anh ôm cô vào lòng mà thủ thỉ . 
"Ngủ sớm nha." 
" Cuối tuần anh sẽ đưa em ra ngoài chơi." 
"Em không nói gì xem như là đồng ý rồi nha '" 
Ủa alo ,cô bây giờ là đã nói chuyện được rồi sao . 
Mà thôi kệ đi dù sao thì mấy cái này cũng không có gây khó dễ gì cho cô cả. 
" À Nhiệt An ở nhà em có thể lên lầu tập gym ,còn không thì có thể đến trung tâm thương mại mua sắm ." . 
" Nếu em không thích 2 cái đó thì có thể ra vườn chơi ,hay là em có muốn vẽ tranh hay đàn hát gì không ,em nói đi anh sẽ đáp ứng hết." 
Cái tay trái của cô bây giờ nó đâu có linh hoạt nữa đâu ,cô khó mà có thể đàn được đấy. Lúc còn là sinh viên thì cô cũng có đăng ký lớp học đàn và vẽ tranh, nhưng mà từ khi ra trường thì cũng ít chơi lại rồi, dám không chừng đã quên hết tất cả rồi .. 
"Ở trong phòng trưng bày có đàn piano, em thích thì vào trong đó chơi thử." 
Nghe anh nói vậy thì cô liền đưa 1 ngón tay lên xem như là đồng ý . 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-kho-phai-2/3747416/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.