Đồng Hiểu lắc đầu, “Không sao, dù sao đây cũng là lần cuối cùng.”
Chu Vũ Vi giật mình, giọng bà ta run rẩy, “Con, con có ý gì?” “Hai nhà gặp mặt, chẳng mấy chốc sẽ là đám cưới của con, đám cưới vừa kết thúc con sẽ đưa ba mẹ về Cẩm Giang, sau này cứ sống cho tốt, dưỡng lão ở Cẩm Giang.”
“Hiểu Hiểu, mẹ đã biết sai rồi, con cho mẹ thêm một cơ hội để cho mẹ và ba con ở lại Bắc Kinh đi
Sau này con và Thần Bằng có con, mẹ có thể giúp các con trống đứa trẻ.”
Đồng Hiểu cười nhẹ, kéo lại cánh tay của bà ta, “Mẹ, tạm thời chúng con sẽ không sinh con.” “Con nói gì vậy, kết hôn rồi thì đương nhiên phải sinh con, con còn trẻ, mà Thần Bằng hình như cũng không còn ít tuổi nữa, bên nhà nó có thể từ từ được à? Gả vào nhà người ta là như thế đấy, cái gì cũng phải nghe theo bọn họ, bọn họ bảo con sinh con thì con nhất định phải sinh.” Đồng Hiểu thầm thở dài, nhìn thấy Thẩm Thần Bằng đang chầm chậm lái xe tới, rồi dừng ở trước mặt bọn họ.
“Mẹ, lên xe đi.” Thẩm Thần Bằng đã xuống xe, mở cửa ghế sau ra
Chu Vũ Vi và Đồng Ngạn Thiên cùng ngồi vào trong
Anh lại mở cửa xe chỗ ngồi cạnh ghế lái, Đồng Hiểu đang muốn ngồi vào thì bị anh ôm lấy mặt hôn một cái, anh cười hỏi: “Mọi chuyện thuận lợi không?” Đồng Hiểu khẽ gật đầu
Anh thấy cảm xúc của cô không tốt lắm nên lại hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475358/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.