Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Tiết Ngọc Lan vẫn không thoải mái
Chu Vũ Vi vui muốn chết, bữa cơm sau đó được tiến hành thuận lợi, Tiết Ngọc Lan không nói nhiều nữa, vẫn khách sáo như cũ.
Đương nhiên Chu Vũ Vi không nhìn ra cái gì, chỉ cần nghĩ đến việc có thể ở lại Bắc Kinh là bà ta đã vui rồi.
Bữa tối kết thúc, tài xế của Thẩm Diệc Minh tới đón bọn họ, Thẩm Thần Bằng phụ trách đưa Chu Vũ Vi về chỗ ở.
ở cổng câu lạc bộ, Tiết Ngọc Lan kéo tay Đồng Hiểu, nhỏ giọng nói với cô, “Hiểu Hiểu, mẹ đã biết hết tình hình gia đình con rồi, những năm qua con cũng chịu không ít khổ cực
Bây giờ không cần nghĩ gì nữa, yên tâm làm cô dâu, những chuyện khác cứ để mọi người lo.” Cổ họng Đồng Hiểu nghẹn lại, tầm mắt trở nên mơ hồ
Một người là mẹ chồng, một người là mẹ ruột của cô, tại sao cô chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu từ mẹ ruột? “Thế này đi, con cùng mẹ về nhà họ Thẩm, để Thần Bằng đưa ba mẹ con về chỗ ở.”
Đồng Hiểu gật đầu, cùng Tiết Ngọc Lan và Thẩm Diệc Minh lên xe
Về đến nhà họ Thẩm, những người khác vẫn chưa ngủ
An Noãn kéo Đồng Hiểu đến phòng khách, mọi người nhao nhao hỏi cô kiểu váy cưới này có được không, bánh kẹo cưới dùng loại hộp đựng này có được không, thiệp mời đặt làm như vậy có đẹp không..
Hóa ra ở nhà họ Thẩm, mỗi người một nhiệm vụ, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475359/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.