Chu Vũ Vi gật đầu, “Con yên tâm, lúc này có cho mẹ mượn một trăm cái lá gan mẹ cũng không dám nói bậy.”
Sau đó mặc cho Chu Vũ Vi khuyên thể nào, Đồng Hiểu vẫn nhất quyết về Bắc Kinh ngay trong đêm
Lúc về tới Bắc Kinh đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Cô bắt xe đi thẳng từ nhà ga về căn hộ, vừa dùng chìa khóa mở cửa, một mùi khói dày đặc xộc ra làm cô ho sặc sụa
Thẩm Thần Bằng đang ngồi trên ghế sofa hút thuốc, cửa sổ đóng chặt, rèm thì bị kéo vào, không có mùi mới lạ đấy
Đồng Hiểu đi tới kéo tất cả rèm cửa ra, mở cửa sổ
Rồi cô đi đến trước mặt Thẩm Thần Bằng, giật điếu thuốc trong tay anh, giẫm mạnh trên mặt đất
“Anh điên à? Sao lại hút nhiều thuốc như vậy? Muốn chết phải không?” Thẩm Thần Bằng đứng lên, cơ thể cao lớn đứng chắn ánh sáng trước mặt cô, anh giữ chặt lấy cổ tay cô, nói gần như nghiến răng nghiến lợi, “Đêm qua không về ngủ, em có một chút tự giác nào của người làm vợ không hả? Nói, đêm qua ở với ai? Hách Triết? Hay là chương Lâm Vân?”
Vốn Đồng Hiểu còn muốn giải thích, nhưng lúc này trong lòng cô rất giận, cô hất tay anh ra, bước thẳng về phòng của mình
Thẩm Thần Bằng đi tới níu cô lại, dùng sức kéo cô đến chỗ ghế sofa, anh đẩy mạnh một cái, cả người cô ngã ngồi xuống ghế
“Vì sao không trả lời anh? Em có biết vì quá nhớ em mà anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475357/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.