“Cô ấy đang ở chỗ tôi.”
Giọng Thẩm Thần Bằng vang lên rõ ràng và mạnh mẽ, tim Hách Triết lạnh lẽo, anh lạnh lùng hỏi: “Tại sao cô ấy lại ở chỗ của mày, bảo Đồng Hiểu nghe máy.” “Cô ấy đang ngủ.”
Hách Triết siết chặt nắm tay, anh nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ, “Mày đã làm gì cô ấy?”
Thẩm Thần Bằng có ý đùa giỡn, “Anh đoán xem, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, bình thường đều sẽ làm những thứ gì nhỉ?”
“Mày đừng có quá đáng!” Thẩm Thần Bằng đột nhiên cười, nói mập mờ, “Giờ cô ấy mệt quá nên ngủ rồi, anh tìm cô ấy có chuyện gì thì cứ nói với tôi, chờ khi nào cô ấy tỉnh dậy, tôi sẽ giúp anh chuyển lời.” Thẩm Thần Bằng vừa dứt lời thì nghe thấy đầu bên kia vang lên tiếng bếp, sau đó chỉ còn lại những tiếng “Tút..
tút...” báo bận.
Tâm tình của anh đột nhiên tốt hẳn lên.
Chuông điện thoại lại vang lên, là Chung Hân Văn gọi tới, anh vui vẻ ấn nút nghe máy
Giọng nói nóng nảy của Chung Hân Vãn vang lên, “Đồng Hiểu thế nào rồi?” “Ngủ rồi.” “Nếu như anh lại dám làm tổn thương cậu ấy lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh đâu!” “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện đó.” Chung Hân Văn còn khó chịu, nói: “Anh đừng có mà nghĩ là tôi đang giúp anh đấy nhé, tôi chỉ đau lòng Hiểu Hiểu thôi
Mà tôi suy nghĩ cẩn thận lại rồi, tôi cảm thấy khả năng là Hách Triết thích hợp với cậu ấy hơn...”
“Chung! Hân! Văn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475326/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.