“Đồng Hiểu, chúng ta nói chuyện đi, liên quan tới người nhà của em.” Nét mặt của Thẩm Thần Bằng rất chân thành, không hề có dáng vẻ cậu ấm như lúc bình thường.
Đồng Hiểu buông lỏng tay để anh đi vào
Anh nhìn thấy trên bàn trà có một bát mì tôm đang ăn dở và mấy tờ báo để lộn xộn.
“Bữa tối em ăn thế này hả?” Anh nhíu mày theo thói quen.
Cô lạnh lùng trả lời, “Không liên quan gì đến anh.” Anh nhặt báo lên nhìn lướt qua, tất cả đều đang ở trang tìm kiếm việc làm, lông mày anh càng nhíu chặt hơn, “Em lại muốn tìm công việc bán thời gian?” Cô cướp lại đống báo và ăn nốt bát mì ăn liền
Anh nhìn cô mà trong lòng thấy rất khó chịu, chỉ muốn xông tới giật bát mì rồi ném đi, nhưng anh không làm như thế, mà chỉ lẳng lặng nhìn cô ăn xong.
“Đồng Hiểu, anh mặc kệ em có tin hay không, nhưng việc anh chăm lo cho người nhà của em hoàn toàn xuất phát từ ý tốt
Anh muốn sắp xếp cho em trai em một công việc tốt để cậu ấy có thể nuôi sống gia đình, giảm bớt áp lực của em
Nhưng mà anh không thể ngờ mẹ em lại là người như vậy.” Cô lạnh lùng nhìn anh, “Thẩm Thần Bằng, anh không cần giả vờ làm người tốt đâu.”
“Đồng Hiểu, anh thề với trời, anh thật sự không có ác ý.”
Cô cười lạnh, “Bây giờ mẹ tôi ỷ lại vào anh, chuyện xảy ra lần này không mang lại bài học nào cho bà ấy đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475324/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.