Đồng Hiểu cắn môi, trừng mắt nhìn cô ta.
“Đừng như vậy mà, tôi cũng có lòng tốt muốn giúp cô, nếu cần tôi sẽ nói giúp với cậu tôi một tiếng.” Đồng nghiệp lắc mông rời đi, Đồng Hiểu siết chặt hai tay thành nắm đấm, cố gắng không để cho nước mắt chảy xuống.
Còn khoa trương hơn là, lúc tan học, Đồng Hiểu đưa bọn nhỏ ra cổng, rất nhiều phụ huynh vây quanh Đồng Hiểu hỏi biểu hiện của con ở trường
Thẩm Duyệt đột nhiên chạy tới, giọng không lớn không nhỏ, vừa vặn để cho tất cả phụ huynh nghe thấy, “Đồng Hiếu, ở đây cứ giao cho Thu Đình đi, cô còn không mau về nhà đi à, mẹ cô vẫn còn đang ở đồn công an đúng không?”
Tất cả phụ huynh đều im lặng hai ba giây, sau đó có người hỏi, “Cô Đồng, mẹ cô làm sao thế? Có cần chúng tôi giúp không?” “Mẹ của Đồng Hiểu lấy trộm đồ ở trung tâm thương mại Mạc thị, bị cảnh sát bắt, mọi người có ai làm ở đồn công an có thể giúp một tay.” Giây phút đó, Đồng Hiểu chỉ cảm thấy trong đầu kêu ong ong, ngay cả giải thích cô cũng quên mất.
Hôm đó An Noãn rảnh nền đích thân đến đón Đinh Đinh, nhìn thấy cảnh này, cô chạy lên, vạch đám người ra, đi tới trước mặt Thẩm Duyệt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô ta, lạnh lùng nói: “Tôi là vợ của Mạc Trọng Huy, xảy ra chuyện lớn như vậy, sao tôi không nghe thấy chồng tôi nói gì? Giáo viên phải làm tấm gương sáng, cố ý nói xấu người khác, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475323/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.