“Không đi!” Anh lạnh lùng phun ra hai chữ.
Chung Hân Vãn cố ý khích, “Bác à, không cần đi đón đâu, cậu ấy nói có người đưa cậu ấy tới rồi.” Chung Hân Vãn nhìn thấy mặt Thẩm Thần Bằng đen lại.
“Thật sao? Ai đưa Hiểu Hiểu tới vậy?”
“Là thanh mai trúc mã của cậu ấy ạ.”
Chung Hân Văn vừa dứt lời, Thẩm Thần Bằng đã quăng bát đũa đi, cũng may Thẩm Diệc Minh đã đi từ sớm, nếu không lại loạn nhà lên rồi.
“Con trai, con đi đâu thế? Thương tích ở trên mặt còn chưa tốt đâu, ở nhà nghỉ ngơi hai ngày đã.”
“Con ra ngoài hít thở không khí.”
Thẩm Thần Bằng cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.
Giữa đường gặp được xe của Hách Triết, vào lúc này, anh thật sự rất muốn đâm luôn vào chiếc xe đó, cùng chết với anh ta, nhưng cuối cùng lý trí vẫn thắng thế
Hách Triết đưa Đồng Hiểu đến nhà họ Thẩm, anh hôn một cái lên trán của cô, nói rất thân mật, “Tối anh sẽ tới đón em.” “Anh Triết, không cần như vậy đâu.”
“Ngoan, đi vào đi.” Đồng Hiểu thở dài, xuống xe
Ban nãy đi ra ngoài đã thấy xe của Thẩm Thần Bằng dừng ở dưới nhà, cô cảm thấy mình hơi khó thở
Đồng Hiểu xuống xe, Chung Hân Văn đã đứng ở cửa ra vào, mập mờ hỏi cô: “Cậu và anh Triết của cậu quay về với nhau rồi à?” “Đâu có, đừng nói nhảm”
Chung Hân Văn kéo tay cô đi vào trong và nói với giọng nghiêm túc: “Đồng Hiểu, mặc dù hiện tại tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475306/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.