Bình thường những nơi thế này, ai sẽ dẫn bạn gái theo chứ, đúng là ngây thơ.
Cán bộ cao cấp kia không thấy mặt sếp mình đen lại, vẫn còn đang lấy lòng, “Bạn gái của Hách tổng thật là đẹp, rất xứng đối với Hách tổng.” Trợ lý của Thẩm Thần Bằng nháy mắt mãi, đáng tiếc người kia không nhìn thấy
Đồng Hiểu nhìn về phía Hách Triết, trông ngóng anh giải thích một chút, người nào đó không những không giải thích, khóe miệng còn cong lên thành nụ cười, giơ tay lau một giọt nước trái cây trên khóe miệng Đồng Hiểu
Đồng Hiểu lúng túng cúi đầu, tiếp tục ăn
Tóc xõa xuống che mất mắt cổ, Hách Triết giơ tay ra, vén tóc ra sau tai cổ
Động tác của anh vẫn dịu dàng như vậy, ánh mắt nhìn cô vẫn ấm áp như vậy, dường như cô chính là tất cả của anh.
Mà tất cả những thứ này rơi vào trong mắt một người, khiến lòng người đó đau như cắt
Thẩm Thần Bằng không có cách nào hình dung tâm trạng của mình lúc này, giây phút đó, bảo anh dùng cả thế giới đổi lấy vị trí bên cạnh cô, anh cũng bằng lòng.
Thứ tốt đẹp nhất đã từng thuộc về mình, nhưng anh lại buông tay để cô rời khỏi mình rồi, bây giờ giơ tay ra cũng không bắt được cô nữa.
Khoảng cách xa nhất không phải chân trời góc biển, mà là cô đang ở bên cạnh, nhưng trong mắt cô lại không thấy được bóng dáng mình
Anh đã quên mất bao lâu trước kia, một cái nhíu mày một tiếng cười của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475295/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.