Đồng Hiểu bị anh nói thì xấu hổ, đứng lên chuẩn bị rời đi.
Anh cầm chặt cổ tay cô, đứng vụt lên, dáng người anh cao lớn, mang đến cho người ta cảm giác áp bức vô hình
Cô cúi đầu, giống một đứa bé làm sai chuyện, chờ người lớn trách phạt
Cô đâu có biết dáng vẻ mỗi lần phạm sai lầm của cô đều khiến anh không nhẫn tâm trách mắng cô.
Hách Triết ôm cô vào trong lòng, trầm giọng nói bên tai cô, “Bé con, cho dù chúng ta không có cách nào quay lại giai đoạn yêu nhau trước kia, chỉ làm anh của em, anh cũng nhận, nhưng xin em hãy chấp nhận lòng tốt của anh, sau này để anh chăm sóc em, được không?” Đồng Hiểu ở trong lòng anh gật đầu
“Vậy sau này ở công ty nhìn thấy anh, còn cố gắng tránh né nữa không?” Đồng Hiểu lắc đầu
“Vậy sau này trưa nào cũng đến phòng làm việc của anh ăn cơm, không có ý kiến chứ?”
Đồng Hiểu do dự
“Sao hả?”
Đồng Hiểu gật đầu.
Anh hài lòng vuốt tóc cô, “Thật ngoan.” Mấy ngày tiếp theo, gần như cứ đến trưa là Đồng Hiểu bị phân nhiệm vụ đưa tài liệu đến phòng làm việc của tổng giám đốc
Sau khi tan làm phải lén lén lút lút chui vào trong xe anh, cùng ăn tối.
Thật ra anh phải xã giao rất nhiều, nhưng vì cô, những gì có thể từ chối anh đều từ chối
Hôm nay, Đồng Hiểu lại cầm tài liệu đến phòng làm việc của tổng giám đốc
Cô vừa đi, trong phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475294/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.