Cố Thu cũng đi qua, thấp giọng nói: “Bác gái, cháu lên xem anh ấy thế nào.”
“Được được, cháu mau đi đi, khuyên nó giúp bác, đừng để nó uống rượu nữa.” Cố Thu đi vào phòng anh, anh đang cầm quần áo chuẩn bị tắm
“Lâu lắm anh không về như vậy, có phải nên cho em một lời giải thích không?” Giọng cô rất nhẹ, lần đầu tiên dùng giọng chất vấn nói chuyện với anh
Anh chỉ hờ hững nói một câu, “Anh bận việc.”
“Bận đến nỗi ngay cả thời gian gọi điện thoại cho em cũng không có sao? Gần đây anh ở đâu thế?”
Thẩm Thần Bằng không trả lời, đi tới phòng tắm.
“Nếu như bởi vì em ở đây, cho nên anh mới không về nhà, vậy thì em sẽ đi.”
Thẩm Thần Bằng hơi dừng bước lại, khẽ nói hai chữ “Cũng được.” Cổ Thu khóc chạy ra ngoài
Anh hít sâu một hơi, đi vào phòng tắm
Cổ Thu chạy đến phòng mình, thu dọn hành lý
Tiết Ngọc Lan cuống lên, vội vàng chạy tới ngăn cản cô, “Cố Thu, làm sao thế? Sao vừa về đã cãi nhau rồi?”
Cổ Thu không nói gì, vừa khóc vừa thu dọn hành lý.
Tiết Ngọc Lan chạy xuống tầng tìm An Noãn, “Noãn Noãn, cháu đi khuyên đi, Thần Bằng đúng là điên rồi, vừa về đã cãi nhau với Cố Thu, làm Cổ Thu tức giận bỏ đi
Nếu như ngay cả Cố Thu cũng đi, ai còn chịu lấy anh cháu nữa?” An Noãn kéo cánh tay Tiết Ngọc Lan, an ủi, “Bác dâu, bác đừng lo, chuyện của bọn họ để bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475296/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.