Chương trước
Chương sau
Hách Quốc Du kéo cô lại, “Bà xã, đừng như vậy, nó bị mẹ nó đuổi ra ngoài.”

A A “Thế thì đã làm sao? Nó bị đuổi ra ngoài, tôi phải thu nhận nó à? Chẳng lẽ ông đã quên con trai ông chết như thế nào rồi hay sao?” Vẻ mặt Hách Quốc Du lập tức bị thương, ông khàn giọng nói: “Con trai chết là chuyện ngoài ý muốn, đã qua nhiều năm như vậy, chúng ta cũng nên buông bỏ thôi

Hiểu Hiểu cũng khó chịu như chúng ta, nó cũng là người bị hại.”

“Cô, cháu xin lỗi.” Đồng Hiểu khóc không thành tiếng, giây phút đó, nước mắt của cô không biết là vì Hách Triết, hay là vì cuộc đời bất hạnh của cô.

Tống Thúy chạy đến sofa ngồi xuống, nước mắt như mưa

Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, những năm qua gần như ngày nào bà cũng dùng nước mắt rửa mặt

Mỗi lần thấy Đồng Hiểu, cơn đau dường như sẽ gấp đôi, Bà không dám nghĩ, nếu như con trai vẫn còn, có lẽ đã kết hôn gây dựng gia đình với Đồng Hiểu, bây giờ bà đã có con đàn cháu đống rồi

“Cô, cháu xin lỗi, cháu cũng nhớ anh Hách Triết như hai người.”

Đồng Hiểu thăm dò ôm Tống Thúy, lần này là không đẩy cô ra.

Đồng Hiểu ăn tối ở nhà họ Hách, mặc dù Tống Thúy vẫn rất lạnh lùng với cô, nhưng cũng thu dọn phòng cho cô ngủ

Đồng Hiểu ở một đêm, sáng sớm ngày hôm sau liền rời đi

Cái xe Chu Vũ Vi mua một trăm nghìn tệ, Đồng Hiểu chỉ bán được sáu mươi nghìn tệ, bốn mươi nghìn tệ thiểu kia cô không có đủ.

Tối hôm qua, Hách Quốc Du biết ngọn nguồn mọi chuyện thì nói với cô, “Nếu như không đủ tiền thì lấy của chú đi

Chú và cô Tống đều có lương hưu, những năm qua cũng để ra được không ít tiền.” Sao Đồng Hiểu có thể lấy tiền của bọn họ? Cho dù không trả nổi năm trăm nghìn tệ, cô cũng không thể lấy tiền khổ cực của bọn họ

Lúc rời khỏi nhà họ Hách, Hách Quốc Du vẫn còn khuyên cô, “A Triết không còn nữa, cô chú giữ tiền cũng vô dụng, cháu cứ cầm lấy dùng trước đi, sau này cháu có tiền trả lại cô chú cũng không muộn.”

Đồng Hiểu lắc đầu, “Chú Hách, cháu không thể lấy tiền của cô chú được, số tiền này chú để mua thêm đồ ăn và quần áo cho cô đi.” Tống Thúy đang ngồi trên sofa, dụi mắt chạy về phòng

Hách Quốc Du thở dài, thấp giọng nói: “Cô cháu khẩu xà tâm Phật, hy vọng cháu đừng giận bà ấy

Cô chú nhìn cháu lớn lên từ nhỏ, cháu lại là người A Triết yếu nhất lúc còn sống, cô chú muốn hận cháu, nhưng trong lòng không hận nổi.” Đồng Hiểu trở lại Bắc Kinh, vay Chung Hân Văn bốn mươi nghìn tệ, góp đủ năm trăm nghìn tệ.

Chung Hân Văn cười nhạo cô, “Đồng Hiểu, nếu như tớ là cậu tớ sẽ không trả năm trăm nghìn tệ này cho anh ta

Cho dù muốn trả, tớ cũng phải đổi thành tiền xu đập chết anh ta.”

Đồng Hiểu cười khẽ, đoạn tình cảm với Thẩm Thần Bằng, thứ cô không muốn dính líu nhất chính là tiền.

Đồng Hiểu gọi cho Thẩm Thần Bằng mấy cuộc điện thoại, nhưng từ đầu đến cuối đều là thông báo đã tắt máy.

Lúc này Thẩm Thần Bằng đang bị nhốt ở nhà họ Thẩm, mất liên lạc với bên ngoài

Thẩm Diệc Minh biết chuyện Sở Kỳ bị phể một tay thì nổi trận lôi đình

Ông về ngay trong đêm đó, vội vàng gọi Thẩm Thần Bằng về nhà, cầm roi da quất mấy đường hằn máu lên lưng anh

“Thằng này càng ngày càng chán sống rồi, hôm nay phế tay người khác, có phải ngày mai còn muốn lấy mạng người khác không? Con còn gây chuyện cho ba như vậy, đừng trách ba đưa con ra nước ngoài, vĩnh viễn đừng mơ về nước nữa!”

Thẩm Thần Bằng không ầm ĩ không cãi lại, mặc cho Thẩm Diệc Minh trừng phạt

Sau đó vẫn là Tiết Ngọc Lan gọi An Noãn xuống tầng mới ngăn được một trận bị kịch

Vết thương trên lưng Thẩm Thần Bằng bị nhiễm trùng, anh nằm sấp ở trên giường sốt cao mãi không đỡ.

Trong trạng thái hôn mê, anh mơ mơ màng màng gọi tên Đồng Hiểu.

Chuyện này làm Tiết Ngọc Lan vừa vui mừng lại vừa chua xót.

Sốt liên tục hai ngày hai đêm, cuối cùng mới hạ sốt, anh làm Tiết Ngọc Lan rất đau lòng.

“Con trai, mẹ nấu cho con bát cháo nhé?”.

Tiết Ngọc Lan bế cháo đến, vừa đút cho anh, vừa dè dặt nói: “Con sốt hôn mê bất tỉnh, trong mơ gọi tên Đồng Hiểu.”

Thẩm Thần Bằng cau mày nói, “Mẹ, mẹ nghe nhầm rồi.”

“Mẹ không nghe nhầm, không tin con hỏi An Noãn đi, nó cũng nghe thấy.” Thẩm Thần Bằng phiền não đẩy bà ra, xuống giường

“Con trai, con định đi đâu?”

“Con đi ra ngoài một chút, ở nhà ngột ngạt quá.” Thẩm Thần Bằng lái xe về chung cư của mình, trong căn phòng trống rỗng không có một chút nhiệt độ, cũng không hề có hơi người

Anh cứ ngồi trên sofa như vậy, ngồi mãi ngồi mãi

Tiếng chuông cửa du dương vang lên, anh kéo bước chân nặng nề đi mở cửa, Cố Thu đứng ở bên ngoài

Cố Thu vừa nhìn thấy anh, nước mắt liền chảy ra, khóc nhào vào trong lòng anh

“Ngày nào em cũng đến ấn chuông cửa, anh đi đâu thế?”

Tay cô động phải vết thương của anh, anh xuýt xoa kêu lên một tiếng.

“Anh sao thế?”

“Bị ba anh đánh.”

Cố Thu cởi áo anh ra, nhìn thấy vết thương sau lưng anh thì vô cùng đau lòng

Thẩm Thần Bằng xoa đầu cô, an ủi, “Không sao, không đau chút nào cả, anh bị đánh quen rồi.”

Cố Thu bĩu môi, “Sau này đừng kích động như vậy nữa, hôm đó anh không nên làm người ta bị thương.” Nghĩ đến người đàn ông không biết điều đó, mặt Thẩm Thần Bằng đen lại

Cố Thu không dám nói thêm gì nữa, chuyển chủ đề, “Anh lên giường nằm một lúc đi, em nấu cho anh ít cháo.” Đồng Hiểu gọi điện thoại cho Thẩm Thần Bằng liên tục mấy ngày mà đều không được

Vừa về Bắc Kinh, cô đã đến làm việc ở tập đoàn Thịnh Huy, trước đây đã từng hợp tác rất tốt, hỗ trợ dịch tài liệu ở phòng nhân sự

Đồng Hiểu không phải người học chuyên ngành phiên dịch, nhưng lúc học đại học, cô đã từng chiến dịch cho công ty này

Cô nhớ lần đầu tiến tới đây tìm việc làm thêm, khi đó nghé con mới sinh không sợ cọp, đâu có biết tập đoàn Thịnh Huy là công ty đa quốc gia khổng lồ.

Lúc đó giám đốc phòng nhân sự hỏi cô sao lại muốn đến Thịnh Huy làm thêm, Đồng Hiểu trả lời, “Bởi vì tôi thiếu tiền, anh đến trường chúng tôi tổ chức buổi tọa đàm, anh nói anh muốn cho thanh niên cơ hội.”

Giám đốc cười, cũng cho Đồng Hiểu một cơ hội thật

Ban đầu đầu Đồng Hiểu làm không hề tốt, nhưng cô vô cùng cố gắng, mọi người đều tình nguyện giúp cô

Hai ngày này quản lý cao cấp của Thịnh Huy có thay đổi rất lớn, tổng giám đốc Hướng Chí Thần vì một quyết sách sai lầm mà mang đến tổn thất không nhỏ cho công ty, bị điều đến trụ sở chính

Hai giám đốc bên dưới âm thầm đọ sức, muốn leo lên vị trí tổng giám đốc, sự cạnh tranh ngoài sáng trong tối này làm không khí ở công ty vô cùng ngột ngạt

Thế nhưng ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hai giám đốc đều không được thăng chức, trụ sở chính điều một Boss đến, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc chấp hành toàn bộ khu vực châu Á - Thái Bình Dương.

Tin tức này vừa tung ra, cả công ty đều sôi trào

Những năm qua, dưới sự lãnh đạo của Hướng Chí Thần, Thịnh Huy không có bất cứ sự đột phá nào

Tổng giám đốc mới nhậm chức có lẽ sẽ truyền lực lượng mới vào công ty, dẫn dắt công ty tới một trình độ khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.