Từ Bắc Kinh đến Cẩm Giang, mấy tiếng ngắn ngủi, quá khứ hai mươi mấy năm dường như lại hiện ra trong đầu cô một lần nữa.
Hách Triết đối với cô mà nói không chỉ là mối tình đầu, còn là người anh bầu bạn với cô mười mấy năm
Từ nhỏ đến lớn, vì đuổi theo bước chân anh, cô đã không ngừng cố gắng, kiên trì
Lúc cô cố gắng đến cùng một thành phố với anh, anh lại vĩnh viễn rời đi
Sau khi Hách Triết rời đi, Đồng Hiểu từng vô số lần muốn về thăm ba mẹ anh, nhưng cho dù cô về Cẩm Giang cũng không có dũng khí đứng trước mặt bọn họ.
Những năm qua, Đồng Hiểu luôn lấy danh nghĩa bạn học đại học của Hách Triết thường xuyên gửi cho ba mẹ anh ít quần áo, đồ ăn, muốn thay Hách Triết chăm sóc bọn họ.
Thật ra có nhiều lúc cô muốn đích thân ở bên cạnh bọn họ, nói chuyện với bọn họ, giúp bọn họ giặt quần áo, làm việc nhà
Nhưng đã nhiều năm như vậy, ba mẹ anh vẫn không có cách nào chấp nhận cô
Đầu tự nhiên đau nhức, cô không hiểu tại sao lại đột nhiên nghĩ đến anh vào lúc này.
Đến Cẩm Giang, Đồng Hiểu bắt xe về nhà.
Dưới chân chung cư nhà cô có một chiếc xe POLO nhỏ màu xanh nước biển, cô không dám tin người đi ra từ ghế lái lại là Chu Vũ Vi.
“Mẹ, tại sao lại là mẹ? Xe này.” Chu Vũ Vi cũng ngớ ra, vẻ mặt cứng ngắc, hỏi ngược lại Đồng Hiểu, “Sao con lại về? Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475269/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.