Đồng Hiểu đẩy mạnh anh một cái, xuống xe bỏ đi.
Anh nhìn bóng lưng cô giận dỗi rời đi, khẽ thở dài, chạy đuổi theo cô
“Được rồi, ngồi sau thì ngồi sau, em lên xe đi.”
Anh thỏa hiệp, anh cũng không biết vì sao phải cãi nhau với cô vì chuyện nhỏ này, thắng thì thế nào, thua thì sao chứ? Đồng Hiểu trưng anh một cái, “Tôi không ngồi xe anh.” Anh cau mày, khoác vai cô, “Đừng làm loạn nữa, muộn thế này rồi, một mình em về nhà thế nào?” “Không cần anh quan tâm!” “Đã nói là ngồi sau rồi, em còn có ý kiến gì nữa?” Thẩm Thần Bằng khó khăn nhét cô vào trong xe
Sau một hồi giãy giụa, Đồng Hiểu ngồi ở phía sau, thở hổn hển mãi
Anh lái xe vô cùng chậm, không ngừng nhìn về phía cổ qua kính chiếu hậu, cả đường đi, Đồng Hiểu đều lạnh lùng, tức giận
Đến dưới chân chung cư của Đồng Hiểu, cô không chào hỏi, trực tiếp xuống xe
Thẩm Thần Bằng cũng nhanh chóng xuống xe, đi ở sau lưng cô
Đồng Hiểu dừng bước lại, lạnh lùng nói: “Tôi đến nhà rồi, cảm ơn anh, anh có thể đi rồi.”
“Muộn vậy rồi, em là con gái, anh đưa em lên.” “Không cần anh giả vờ tử tế, sự phong độ lịch sự của anh cũng không cần dùng với tôi.” Thẩm Thần Bằng không hề tức giận, chỉ đi sát theo cô.
Đồng Hiểu cảm thấy phiền não, nhưng cũng lười cãi nhau với anh, chạy vào thang máy.
Thẩm Thần Bằng cũng vào thang máy, không gian đóng kín toàn tràn ngập mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475268/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.