Đồng Hiểu đi tới cạnh cửa, anh theo bản năng đưa tay ra muốn kéo cô, nhưng tay dừng ở giữa không trung lại thu về.
Đồng Hiểu cũng không quay đầu lại mà đi thẳng, cô để lại một câu chìa khóa cùng một căn phòng lạnh lẽo
Anh ngắm nhìn xung quanh, đến cả cốc uống trà cô cũng mang đi
Thẩm Thần Bằng ngồi xuống sofa, vì uống quá nhiều rượu nên đầu anh đau như muốn nứt ra
Anh đi vào bếp muốn rót cốc nước, nhưng trong bình chẳng còn giọt nào
Anh bực bội ném cả bình lẫn cốc xuống mặt đất vỡ tan.
Đồng Hiểu lên xe rồi, Chung Hân Văn không nhịn được mà hỏi: “Đồng Hiểu, cậu cam tâm cứ rời khỏi anh ta như thế này à?” Vẻ mặt Đồng Hiểu vẫn hờ hững.
“Không thì sao nào? Chờ anh ấy nói chia tay với tớ à? Tớ vẫn còn muốn giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.”
Chung Hân Văn nói đùa, “Nếu như tớ mà là cậu, tớ nhất định sẽ dùng mọi cách để chia rẽ anh ta và bạn gái cũ, để anh ta nếm thử cảm giác đau lòng
Hoặc là cố gắng khiến anh ta yêu mình, sau đó đá bay anh ta ra ngoài, cho anh ta biết thế nào là mùi vị bị bỏ rơi.”
Đồng Hiểu cười nhạt, ánh mắt cô vẫn luôn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn theo phong cảnh không ngừng chạy vụt qua
“Hân Văn, đưa tớ về căn hộ của tớ nhé.” “Ăn cơm tối xong tớ sẽ đưa cậu về.” “Không được, cứ để tớ về ăn tạm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475258/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.