Ngồi mãi mà không có ai đến tiếp anh.
“Anh cũng không làm loạn, chỉ yên tĩnh ngồi đó, tầm mắt xoay quanh bóng người Cố Thu
Dần dần, khách trong cửa hàng ăn xong rồi rời đi.
Lúc này Cố Thu mới đi đến trước mặt anh, lạnh lùng chất vấn, “Thẩm Thần Bằng, anh có thôi đi không hả?” Thẩm Thần Bằng ngẩng đầu lên nhìn cô, anh đột nhiên cảm thấy hình như mình không quen người phụ nữ trước mặt này
Ánh mắt cô nhìn anh lạnh như băng, không còn sự nóng bỏng và ấm áp như trước kia nữa
Anh không trách cô, dù sao người nhà anh cũng đã khiến cô phải chịu uất ức lớn như vậy
“Anh đói rồi.” Mắt Cố Thu lóe lên: “Thẩm Thần Bằng, đừng làm loạn nữa được không?”
“Anh đói thật, anh chưa ăn tối.”
Cố Thu hít sâu một hơi, quay người đi vào phòng bếp, đích thân làm cho anh một đĩa mì.
Thẩm Thần Bằng nhìn mì trong đĩa, “Em vẫn biết anh không thích ăn pizza.” Cố Thu ngồi xuống đối diện anh, nhìn anh ăn
Thẩm Thần Bằng ăn như hổ đói, “Anh sắp quên mất mùi vị này rồi.”
Thẩm Thần Bằng nhanh chóng ăn hết mì trong đĩa, đẩy đĩa sang bên cạnh, đối mặt với Cố Thu
Cố Thu bị anh nhìn đến nỗi không được tự nhiên, nhìn đi chỗ khác.
Thẩm Thần Bằng, chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi, dừng lại ở đây đi
Bạn gái bây giờ của anh rất đẹp, anh hãy đối xử tốt với cô ấy.”
Thẩm Thần Bằng cười lạnh, “Em đây là vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475259/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.